🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mùa thu ở Nam Thành rất ngắn ngủi, tháng Mười mênh mang sắc vàng, cái oi ả nóng bức của mùa hạ bị xua đi nhường chỗ cho gió thu về, những cơn gió se lạnh khoan khoái của buổi sớm mai thổi thấm đẫm lòng người, là khoảng thời gian dễ chịu nhất trong năm.

Trên con đường rộng lớn sạch sẽ của đại viện quân khu, thỉnh thoảng có những chiếc lá vàng rơi xoay xoay trong gió rồi đáp xuống mặt đất, chiếc xe màu đen dừng ở cổng sân. Quý Phàm đứng trong sân, đón lấy Quý Chúc từ trên tay Quý Tranh.

“Ông nội ~” Vừa được ông nội bế vào lòng, cô bé con ôm lấy cổ ông nội, cọ nhè nhẹ cái mũi vào mặt ông, y hệt như chú mèo con làm nũng.

Cô bé con đã hơn một tuổi rưỡi, nói chuyện cũng không còn lắp bắp nữa, cất giọng non nớt gọi một tiếng ‘ông nội’ khiến người ta mềm nhũn cả tâm can, có thể nói là một tay làm nũng lão luyện.

Quý Phàm ôm Quý Chúc cơ hồ không dám dùng sức. Hai bên tóc mai ông đã lấm tấm sợi bạc, mái tóc cắt ngắn gọn gàng, mặc dù đã ngoài năm mươi nhưng dáng người vẫn cao lớn lịch lãm như trước.

Quý Chúc gọi một tiếng ‘ông nội’, sắc mặt vốn nghiêm nghị của Quý Phàm lập tức dịu đi rất nhiều, ông cười rộ lên, đưa tay xoa mặt cô bé. Ngón tay ông nội thô ráp, cọ nhè nhẹ vào hai gò má làm Quý Chúc ngưa ngứa, cô bé vừa cười khanh khách vừa né tránh, bàn tay nhỏ bé nắm lấy ngón tay của ông nội: “Không dám mà, không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tan-xuong/583788/chuong-108.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.