Lúc hai người trở về căn hộ Hồ Bạch Lộ đã là mười một giờ, trước khi về, Quý Tranh đã bật hệ thống sưởi ấm của căn hộ. Khương Cách bước vào, Quý Tranh đóng cửa lại, hơi ấm lập tức bao trùm hai người.
Quý Tranh đem kẹo hồ lô vào phòng bếp, Khương Cách đứng trước cửa hỏi: “Làm gì thế?”
Sau khi ăn kẹo hồ lô, nỗi lo lắng và căng thẳng của Khương Cách đã giảm hẳn đi, Quý Tranh đưa tay chỉ vào số kẹo hồ lô, nói: “Bỏ vào tủ lạnh, ngày mai đưa cho Lý Nam và Tiểu Bàng.”
Nghe anh nói, Khương Cách “à” một tiếng rồi không nói gì nữa. Quý Tranh vào phòng bếp cất kẹo hồ lô vào ngăn mát tủ lạnh. Sau khi cất xong thì thấy, Khương Cách ban nãy còn đứng ở cửa trong phòng khách, bây giờ lại đang quay mặt vào vách tường, tập động tác xoạc chân.
Nếu không đạt được tiêu chuẩn của bản thân, cô sẽ không ngừng luyện tập.
Ánh đèn trong phòng khách dìu dịu, sống lưng và hai chân của Khương Cách thẳng tắp mà cứng đờ, tựa như con rối bị tạo dáng. Nghe thấy tiếng bước chân của Quý Tranh, Khương Cách ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Đè đầu gối lại giúp tôi.”
Nói xong, cô quay đầu lại, Quý Tranh bước đến, quỳ sau lưng cô, đặt hai tay lên đầu gối của cô.
Quý Tranh cao hơn cô rất nhiều, lúc giang rộng cánh tay, cơ thể anh hơi nghiêng về phía trước, giống như đang ôm trọn lấy cô. Hơi thở anh gần kề, lồng ngực gần như áp sát vào lưng cô, bên tai là tiếng hít thở của anh, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tan-xuong/261241/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.