Khi Khương Cách mở mắt ra, Dưa Hấu vẫn đang nằm bên gối cô ngáy khò khò, vài tia lọt qua màn cửa sổ. Trời đã sáng, trong cơn mệt mỏi cực độ, đêm qua Khương Cách chập chờn ngủ được một giấc.
Với tay lấy điện thoại, màn hình vẫn không có tin nhắn mới nào. Từ đêm qua đến giờ vẫn không có chút tin tức gì về Quý Tranh.
Vốn dĩ trong tâm trí trống rỗng của cô không nghĩ đến chuyện này, nhưng khi ý nghĩ ấy bất chợt ùa tới, trước mắt Khương Cách bỗng tối sầm, trái tim cô bị bóp nghẹn đến khó chịu, thậm chí hít thở cũng khó khăn.
Cô cố gắng dời sự chú ý, Dưa Hấu đã tỉnh giấc, nó duỗi thẳng chân trước, cái lưng cong cong, miệng há to đánh một cái ngáp, rồi lại chậm rãi xoay người. Nhìn thấy Khương Cách, nó “meo” một tiếng rồi dụi đầu vào lòng cô.
Dưa Hấu đã sáu tháng tuổi, bộ lông mềm mại của nó cọ trên da cô. Nó cuộn người bên cổ cô rồi bắt đầu liếm láp bộ lông, lại kêu meo meo.
Khương Cách đặt tay lên bàn chân nó, nó nhấc chân đặt lại trên tay cô.
“Dưa Hấu.”
“Meo ~ ”
Khương Cách nhìn vào mắt Dưa Hấu, rồi trò chuyện với nó: “Em đang nghĩ gì thế?”
“Meo ~” Dưa Hấu dụi đầu lên trán cô.
“Em muốn thần giao cách cảm à?” Khương Cách hỏi.
Dưa Hấu không đáp lại, Khương Cách nghiêng người rồi chạm trán mình vào trán Dưa Hấu. Cô cảm nhận bộ lông mềm mại của nó, khẽ nhắm mắt lại rồi nói: “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tan-xuong-2/2631289/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.