Sau trận mưa to đêm qua, mây trên trời đã thưa thớt hẳn đi, bầu trời trong xanh như vừa được gột rửa. Hoàng hôn khuất sau những đám mây mỏng, nhuộm những tầng mây thành ráng chiều.
Mặt trời dần ngã về Tây, thời tiết nóng bức ban ngày đã thuyên giảm phần nào. Khương Cách quỳ trên mặt đất, đôi mắt hoa đào rưng rưng lệ. Khi giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống, Hoàng Ánh ngồi sau máy quay, hô lên “cut”. Vừa nghe ông hô lên, tất cả nhân viên trong đoàn phim lập tức vỗ tay reo hò.
Trong bầu không khí náo nhiệt ấy, Khương Cách thoát khỏi dòng cảm xúc của nhân vật rồi đứng dậy. Đây là cảnh quay cuối cùng của đoàn làm phim Tình Thị, Tình Thị chính thức đóng máy.
Vừa đóng máy, đoàn phim ai cũng vui mừng. Tưởng Manh kéo cánh tay Khương Cách nhảy tung tăng. Vẻ vui tươi tràn đầy sức sống của cô bé luôn có thể lôi kéo tâm trạng của người khác. Khương Cách bị cô bé lắc lắc cánh tay, cô cũng không vung tay ra. Hoàng Ánh vừa bị nhà sản xuất và biên kịch chuốc một ly champagne, trên tay cầm ly rượu rỗng. Hoàng Ánh nhìn Tưởng Manh đang vui vẻ hí hửng, cười hỏi: “Phim đóng máy làm cháu vui đến thế sao?”
Ông đang cùng thợ quay phim xem lại cảnh quay vừa rồi của Khương Cách. Nghe ông nói, dáng vẻ phấn khởi của Tưởng Manh biến mất, cô bé xị mặt đứng sau Khương Cách, nói: “Cháu bị vui lây thôi ạ.”
“Đây là lần thứ hai cháu diễn đoạn này rồi nhỉ.” Hoàng Ánh nhìn xem Khương Cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-tan-xuong-2/2631241/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.