Mấy ngày sau đó Mạc Thiên Vũ đều dành nửa ngày giải quyết công việc của Thiên Mạc, nửa ngày chạy tới Diamond Đình Vũ giúp đỡ Mộc Uyển Đình tiếp quản công việc. Nếu mang ra so sánh với lúc trước dạy cô học bài thì thời điểm này cô tiếp thu nhanh hơn rất nhiều. Dường như vượt ngoài mong đợi, anh xoa đầu cô khích lệ.
" Tốt lắm, với tốc độ này chỉ nửa năm là em có thể làm việc độc lập mà không cần tới anh."
Bữa tối hôm đó, Đào Diệp Vân vừa bưng khay cá hấp ra vừa nói.
" Uyển Đình thích ăn cá nhất, tối nay dì đặc biệt làm cá hấp cho con đấy. "
Nghe có cá hấp vẻ mặt Mộc Uyển Đình đầy mong chờ. Tới khi Đào Diệp Vân đặt khay cá lên bàn, mùi vị xộc lên mũi ngay lập tức đã khiến cô khó chịu, sắc mặt trong nháy mắt liền thay đổi, vẻ mong chờ cứ vậy không cánh mà bay.
Phía đối diện, Đào Diệp Vân vừa ngồi xuống vừa không quên liếc nhìn Mạc Thiên Vũ.
" Bảo con ở nhà chăm sóc con bé, vậy mà chúng ta mới đi được mấy hôm con bé đã xanh xao thế này."
Mạc Thiên Vũ vừa cầm đũa lên muốn gắp thức ăn đột nhiên cảm thấy mình ngồi không cũng trúng đạn, sao có thể là không chăm sóc cho cô, ai hiểu nỗi khổ này của anh cơ chứ. Sau một giây ngơ ngác, Mạc Thiên Vũ nhanh tay gỡ một miếng cá đặt vào bát cho Mộc Uyển Đình để tránh cái nhìn thân thiện từ Đào Diệp Vân.
" Cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-rieng-minh-em/3514159/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.