Một tràng câu hỏi dồn dập tựa như sóng biển thi nhau xô tới khiến cho Mộc Uyển Đình quay cuồng. Nghĩ rồi lại nghĩ tới tận nửa ngày mới nói:
" Anh ấy làm công việc kinh doanh, nhiều hơn con vài tuổi. Gia cảnh nhà họ rất tốt."
" Con nói thật sao?" Đào Diệp Vân vẫn cảm thấy khó tin, bà nhíu mày xác nhận lại.
" Vâng ạ, thời gian gần đây anh ấy hơi bận, khi nào có thời gian rảnh con sẽ đưa anh ấy tới gặp chú dì ạ."
Mạc Thiên Vũ như được thoát một kiếp nạn từ Đào Diệp Vân và Mạc Thiên Nhược nhưng sau lời xác nhận của Mộc Uyển Đình không khí có vẻ như trùng xuống vài phần.
Sau khi ăn xong Mộc Uyển Đình cùng Mạc Thiên Vũ trở về phòng. Đào Diệp Vân nhìn theo bóng lưng hai người khẽ thở dài nói với Mạc Thiên Nhược.
" Uyển Đình đã có bạn trai, như vậy là Thiên Vũ thật sự không còn cơ hội nữa rồi."
" Hai đứa nó từ nhỏ vẫn thân thiết với nhau, em còn cho rằng Uyển Đình nhất định sẽ trở thành con dâu của chúng ta."
" Cuối cùng hai đứa nó đều đã có người trong lòng. "
" Anh nói xem Uyển Đình thiện lương như vậy, gả đi rồi lỡ như phải chịu khổ thì biết làm sao?"
Sống cùng nhau nhiều năm như vậy, Mạc Thiên Nhược sao có thể không nhìn ra những điều này. Bên ngoài có tốt thế nào đi nữa thì Mộc Uyển Đình làm con dâu của họ vẫn tốt hơn. Nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-rieng-minh-em/3507328/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.