Những người trong phòng bị ngữ khí bức người của chủ nhiệm biên doạ sợ, hơn nữa lời nói của ông ta đâu phải là không đúng. Tạp chí lần này được xem là tạp chí chủ đạo của tháng. Họ đã chi ra không ít tiền đầu tư vào dự án này, từ địa điểm chụp hay trang phục đều rất công phu, khó khăn lắm mới có được hai giờ đồng hồ của Lâm Lam vậy thì đâu có thể dễ dàng mời được người khác đến chụp ảnh ngay theo ý họ. 
Chủ nhiệm biên phiền não, đưa tay xoa xoa trên ấn đường, bỗng nhiên hai mắt ông ta như phát sáng nhìn về phía Mộc Uyển Đình nãy giờ vẫn ngồi im lặng một góc. 
" Mộc Uyển Đình, không phải chúng ta còn có Mộc Uyển Đình sao?" 
Cả nhóm cùng khó hiểu nhìn chủ nhiệm biên rồi lại nhìn Mộc Uyển Đình. Trước ánh mắt mong chờ của mọi người, Mộc Uyển Đình thấp giọng: “Tôi sao…Tôi…” 
Không đợi Mộc Uyển Đình nói hết chủ nhiệm biên đã vội cắt lời cô: “Không phải cô có quen biết với Lâm Lam sao? Hãy liên lạc với cô ấy, biết đâu cô ấy sẽ nể mặt cô mà suy nghĩ lại.” 
Tiếp sau đó mấy người khác cũng tán thưởng ý kiến của chủ nhiệm biên. 
" Phải đấy Uyển Đình, hãy thử gọi điện thoại cho cô ta đi." 
" Thời gian lúc này đã rất gấp rồi, chúng ta căn bản là không có lựa chọn, cô giúp mọi người đi." 
" Trong chúng ta chỉ có cô quen biết với Lâm Lam, chúng tôi trông cậy hết vào cô đó." 
Mộc Uyển 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-rieng-minh-em/3451865/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.