-Thanh Tú… Xin lỗi cậu nhé…
Tôi gục mặt vào bờ vai Thanh Tú, cố kìm giọng lại, khẽ nói.
Thanh Tú đang bước đi, bỗng dừng lại, quay mặt ra phía sau tôi, hỏi lại.
-Hử?
-Do tôi mà cậu mới bị đánh như thế….
-Ai bảo là do cậu??? –Thanh Tú gắt lên rồi đi tiếp.
-Mà cõng tôi thế này, cậu có mệt không?
Mặt Thanh Tú đỏ bừng lên. Cậu ta lúng túng xốc mạnh tôi rồi gắt:
-Đồ ngu này! Tôi đã cố không nghĩ đến nó rồi cậu còn nhắc là sao??? Mệt! Rất mệt đấy!! –Vành tai Thanh Tú ửng đỏ gay gắt. Gia Bảo vỗ mạnh vào vai Thanh Tú cười phá lên.
-Thôi nào Thanh Tú, là do cậu xung phong cõng Dương về trước, nên đừng có mà đỏ mặt nhát gái gì gì chứ! Cứ thế thì sau này có mà ế đến già đấy. Hahaha!
-Đấy là cậu không biết thôi, Gia Bảo, Thanh Tú nhát dễ sợ lắm cơ, xem tôi nhá! –Tôi nháy mắt với Gia Bảo rồi quay sang Thanh Tú, khoé môi cong lên, cúi sát đầu mình vào tai Thanh Tú. Thanh Tú hoảng hốt quay gấp mặt ra đằng sau, mặt đỏ bừng, rú lên.
-Cậu… Cậu đang làm cái gì đấy??? Tôi… Tôi thả cậu xuống bây giờ!!
-Được rồi. Làm gì mà dựng lên thế? Haha… -Gia Bảo cười toáng lên. Thanh Tú đỏ mặt tía tai, dường như cố bước đi nhanh hơn.
-Mà này Thanh Tú.. –Gia Bảo lên tiếng. Thanh Tú quay gương mặt đỏ bừng của mình qua. Gia Bảo vỗ mạnh vai Thanh Tú rồi cười –Cậu là người anh em tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-noi-tieng-yeu-em/3166690/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.