Ngày chủ nhật hôm nay thật khác thường, cất những áp lực học hành sang một bên. Yến Hạ toàn tâm toàn ý mong muốn tận hưởng hôm nay thật vui vẻ.
Vẫn thức sớm như mọi ngày, tâm trạng vô cùng vui vẻ mà chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Trên miệng luôn thấp thoáng nụ cười như hoa như ngọc.
Phía bên Trương Đức Anh, nhường như đêm qua cậu ta khó ngủ. Quầng thâm mắt lúc ẩn lúc hiện trên gương mặt điển trai. Cậu dậy trễ hơn Yến Hạ, vẫn còn mơ ngủ mà bước xuống nhà và đi đánh răng rửa mặt.
Tỉnh táo hẳn, Trương Đức Anh bước ra khỏi phòng vệ sinh, chợt nhìn thấy bóng hình quen thuộc đã lâu không thấy.
" Ba?"
" Ừm. Dậy rồi à. Vào ăn sáng đi mẹ con dọn ra rồi."
" Hai người... Về khi nào vậy?"
" Khoảng 3 giờ sáng."
" ..." Trương Đức Anh đi đến bàn ăn, mẹ cậu đang từ từ dọn những phần ăn ra bàn.
" Lúc sáng mẹ thấy trong tủ lạnh đã hết đồ ăn nên đã muôn thêm."
" Vâng... Con không để ý."
" Sao lại không để ý?" Tiếng khàn giọng của người ba đi đến ngồi vào bàn.
" Con ăn ở trường. Tối về con hay ra ngoài ăn."
" Con coi cũng chú ý đến sức khoẻ của mình đi."
"... Dạ"
Bữa ăn của gia đình cậu thật sự có một chút không được thoải mái như bao gia đình khác. Cũng phải... Lần cuối khi cậu gặp được hai người họ đã là nữa tháng trước.
Ba lẫn mẹ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-noi-anh/2841216/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.