Lúc ánh trăng đangsáng rực giữa bầu trời đêm, Phượng Lại Tà mặc bộ đồ tuyết trắng im lặngngồi trong phòng, đôi chân trần khẽ đong đưa, nó nghe rõ tiếng tim nóđang đập.
Thình thịch… thình thịch…
Bỗng nhiên, nó nghethấy tiếng một cơn gió thổi đến từ ban công, bức màn trắng bay phất phơ, ánh trăng từ cửa sổ rọi vào. Nó đứng lên đi tới bên cửa sổ, hai tay bénhỏ bất an nắm cái chìa khóa trước ngực.
Ngoài cửa sổ, chỉ có vầng trăng đang nhô lên cao, ở ban công không có một bóng người.
Phượng Lại Tà nhẹ nhàng thở ra, thầm mắng chính mình từ khi nào thì trở nênnhát gan như vậy, chẳng qua là gặp daddy sau nhiều năm không thấy thôimà. Tin tưởng rằng với thói quen đi đi về về vô tung vô ảnh của Daddy,chỉ sợ không đến năm phút thì buổi gặp lại này đã over rồi.
“Con đang tìm cái gì?”
Bỗng nhiên, một âm thanh tao nhã nam tính từ phía sau nó truyền đến.
Hít sâu một hơi, Phượng Lại Tà xoay người sang chỗ khác, một khuôn mặt đẹp đến dị thường đã phóng đại trước mắt nó.
“Daddy… Daddy…” Thật vất vả mới tìm lại được giọng nói của chính mình, PhượngLại Tà cố gắng làm cho âm thanh phát ra nghe bình thường một chút. Tuynhiên, hiệu quả chẳng mấy rõ ràng.
“Sao?”
Nhàn nhạt đáplại một tiếng, Phượng Lại cúi đầu nhìn cô gái mười năm trước mình đã thu dưỡng, từ đứa bé con năm tuổi đã trổ mã thành một thiếu nữ kiều diễmđáng yêu, tuy rằng chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng ngũ quan xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-mot-chut-di-ma-daddy/2265534/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.