Xuyên qua tầng tầnglớp lớp các loài cây trong khu rừng, cánh tay trắng nõn của Phượng LạiTà đã bị cành cây quẹt qua không biết bao nhiêu lần, ngày càng xuất hiện nhiều vết thương nhỏ nhợt nhạt. Nhưng cũng chính vì điều này mà PhượngLại Tà phát hiện thêm một khả năng hạng nhất đặc dị của tiểu tuyết cầu.Mỗi khi cánh tay của nó xuất hiện vết thương mới thì bé con trong lòngnó sẽ hé đầu ra, dùng đầu lưỡi nóng ấm, ẩm ướt dịu dàng liếm lên vếtthương. Ngay sau đó, điều thần kì diễn ra, vết thương trên người nó sẽtự động khép lại, chỉ để lại một vệt hồng nhạt.
Điều này dĩ nhiên khiến cho Phượng Lại Tà hết sức vui vẻ, vốn tưởng rằng chỉ là nhặt được một con thú cưng nhỏ nhắn đáng yêu mà thôi, không ngờ trên người bé con này lại cất giữ nhiều điều thần kì như vậy.
Dọc theo đường đi,Phượng Lại Tà vừa ôm tiểu tuyết cầu, vừa cười nói vui vẻ. Vốn dĩ định mở miệng khen ngợi bé con vài câu, nhưng chưa kịp nói gì thì nó đã xấu hổtrốn vào trong lòng của Phượng Lại Tà, cuộn lại thành một cục tròn vo,cái đuôi làm nũng cọ cọ vào cánh tay Phượng Lại Tà.
Không biếtđã đi được bao lâu, Phượng Lại Tà ngẩng đầu nhìn rừng cây. Xuyên qua khe hở giữa những cành lá dày đặc, nó đột nhiên nhận ra tuy rằng Ma giớilúc này sáng trưng như ban ngày, nhưng trên bầu trời không hề tồn tạimặt trời. Thảo nào nó đi lâu như vậy cũng chẳng hề cảm thấy mệt mỏi, nãy giờ nó còn tưởng rằng dị ứng của nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-mot-chut-di-ma-daddy/2265484/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.