Kể từ lúc đi tới Magiới, bởi vì chân bị thương, Phượng Lại Tà chưa từng được ra khỏi nhà.Lần này, vết thương thật vất vả mới khép lại được, Phượng Lại Tà liềnquấn quýt lấy Phượng Lại, vòi vĩnh đòi Daddy mang mình đi tham quanđường phố.
Trên danh nghĩa là hôn thê của Phượng Lại, lần đầutiên Ly Mạt gặp được hắn thì liền bị ngoại hình xuất sắc của hắn mêhoặc, chẳng qua… Bởi vì còn nhỏ tuổi nên Ly Mạt cảm thấy sợ hãi với sựlạnh lùng phát ra từ Phượng Lại. Vì vậy, cô bé không dám tới gần vị hônphu của mình mà dùng nhiều thời gian lẽo đẽo đi theo Phượng Lại Tà đểtìm cơ hội gặp được Tiểu tiểu bạch.
Cho nên, lúc Phượng Lại Tàchuẩn bị đi chơi với Phượng Lại, cô bé đã đem Tiểu tiểu bạch ném qua cho Ly Mạt, vừa hợp ý tiểu công chúa lại vừa có thể quang minh chính đạihưởng thụ “thế giới hai người” cùng Daddy.
Có điều… Mỗi lần nhớ lại ánh mắt ai oán của Tiểu tiểu bạch, Phượng Lại Tà lại nhịn không được mà cười ra tiếng.
Nghe được tiếng cười của Phượng Lại Tà, Phượng Lại ngẩng đầu nhìn về phía cô bé nhưng chỉ trông thấy cô lắc đầu. Vì vậy, hắn tiếp tục cúi đầu xemvăn kiện, nhưng trong lòng thì lo lắng cho chất độc trong cơ thể TiểuTà. Tiểu tiểu bạch chỉ trị hết bề ngoài của vết thương mà thôi, còn mộtphần quang phấn thì đã ăn vào máu của cô bé rồi.
“Daddy, còn baolâu nữa thì chúng ta mới tới chợ?” Thò đầu ra khỏi xe ngựa, Phượng LạiTà liền trông thấy một khung cảnh đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-mot-chut-di-ma-daddy/2265453/quyen-1-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.