Ngơ ngác ngồi trên giường giống một búp bê không có sinh mệnh.
Nước mắt Phượng Lại Tà trong hai ngày này đã chảy khô, nó vẫn ngồi dựa trêngiường như vậy, không nói lời nào, cũng không động đậy. Mặc kệ Đệ Nhịcùng Phượng Tê kêu gọi như thế nào cũng không có bất kỳ động tĩnh gì.Lòng của nó, giống như bị Phượng Lại mang đi.
Nhìn Phượng Lại Tàngày càng gầy đi, trong lòng Phượng Tê như có cả đàn kiến cắn nuốt. Thếnhưng hắn lại bất lực, cho dù hắn nói gì, làm gì, với Phượng Lại Tà mànói đều không quan trọng. Cô bé căn bản sẽ không liếc hắn dù chỉ mộtcái, không trả lời bất kỳ câu nói nào của hắn.
Cảm giác thất bạicùng vô lực nhấn chìm Phượng Tê, lại nhìn bộ dáng của cô bé đau lòng lại càng khó kiềm chế.
Đối với cặp tử mâu củaTiểu Tà, trong lòng hắn cũng đã rõ ràng. Hắn biết, chỉ có “đứa con cấmkỵ” mới có thể có một đôi tử mâu như vậy. Thế nhưng cái gì hắn cũngkhông muốn hỏi, coi như tất cả những chuyện này chưa từng phát sinh.
Hắn ngồi bên cạnh Tiểu Tà, kiên nhẫn đưa cái thìa vào trong miệng cô bé.
“Đệ Nhị quốc sư, lẽ nào không có biện pháp khác sao?” Phượng Tê biết, ĐệNhị được Phượng Lại tìm tới chăm sóc Tiểu Tà, đối với vị quốc sư tínhtình tốt lại thập phần thân thiết này, hắn có ấn tượng rất tốt.
“Nếu như chính cô bé không nguyện ý, như vậy bất luận người nào cũng khôngthể đi vào lòng cô bé.” Đệ Nhị đứng ở một bên bất đắc dĩ lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-mot-chut-di-ma-daddy/2265251/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.