- MẸĐANG NÓI GÌ VẬY? Con làm sao yêu được một người đã có vợ chứ?- Carol nói cứng.-Mới đến vài hôm, còn chưa biết ai với ai, làm gì có chuyện yêu đương?
-Con nói vậy thì mẹ yên tâm.- Mẹ nói.- Đừng nên gặp người đã có gia đình, nhưngvới người chưa có vợ, hợp tính nết thì cũng nên suy nghĩ, con gái ở tuổi connếu không khẩn trương, sau này cũng khó gặp được người hợp với mình lắm. Contrai ở độ tuổi hai mươi bảy, hai mươi tám đều là những anh còn lại sau khingười khác đã lựa chọn chán chê, nếu không phải đã ly hôn. Cái anh Giang Thànhthì thế nào? Mẹ thấy anh ấy được đấy, năm nay bao nhiêu tuổi rồi, đang họcngành gì?
Carolnghĩ, mẹ đang nói chuyện nọ lại xọ sang chuyện kia, cũng chỉ nghe mình nói lạinhững gì đã nghe về anh ấy qua điện thoại, vậy mà đã “được đấy”, làm cha mẹ nhưthế cũng dễ tính nhỉ?
- Đừngnói đến anh ta nữa, anh ta đã có con học trung học rồi.- Carol tỏ ra không bằnglòng.
- Vậyà.- Một lúc sau mẹ mới nói.- Con ơi, đối với những người như thế cần phải cảnhgiác tránh xa, cách tốt nhất là không có bất cứ một tiếp xúc nào. Tục ngữ cócâu, mắt không thấy thì lòng không nóng, chỉ cần không thấy người đó một thờigian là quên ngay thôi mà.
Carolnổi cáu:
- Conđâu có nói thích anh ấy, có gì mà quên với không quên, nghe mẹ nói cứ như conkhông dứt ra nổi ấy.
Mẹrất từ tốn:
- Khôngphải mẹ bảo con không dứt ra nổi, ấy là nhắc nhở con.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-den-vo-cung/1913724/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.