"Thái gì ạ?", Nghê Hạ xắn tay áo lên, tư thế sẵn sàng làm việc.
"Thái hành với cà rốt là được rồi."
"Vâng."
Nghê Hạ cầm lấy dao, bắt đầu thái.
Cô thái rất nghiêm túc, mấy lọn tóc rủ xuống sườn mặt. Hoắc Thiệu Hàng vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy hình ảnh đó, trong nhà ấm áp, lại có người đẹp ở kế bên.
Anh tự nhiên giơ tay vén mấy lọn tóc đó ra sau tai, cử chỉ quen thuộc như thể một đôi tình nhân đã yêu nhau nhiều năm rồi.
Khựng lại vài giây, trong lòng cả hai đều chấn động.
Nghê Hạ nâng mí mắt lên, nói nhỏ một câu, "Em quên chưa rửa tay.". Sau đó cô vội vàng chạy đến chỗ vòi rửa.
Hoắc Thiệu Hàng nhìn theo bóng dáng cô với vẻ cưng chiều, cô luôn bỏ trốn lúc không quen, nhưng anh lại càng muốn nắm chặt lấy.
Hơn nửa tiếng sau, ba món mặn một món canh đã hoàn thành.
Thịt kho tàu lẫn xương sườn, tôm hấp, bông cải xanh, và canh nấm. Trong đó, chỉ có món bông cải xanh là Nghê Hạ xào.
Hai người dọn bàn ăn rồi ngồi xuống ở hai đầu đối diện.
"Trông ngon quá.", Nghê Hạ mở to mắt kinh ngạc, "Thì ra tay nghề nấu nướng của anh lại tốt thế."
Hoắc Thiệu Hàng gắp cho cô một con tôm, "Thử đi."
"Vâng.", Nghê Hạ vội vàng bóc vỏ tôm, nhưng bóc mãi mới cho được một miếng vào miệng, "Ngon thế!"
Nhanh chóng giải quyết xong một con tôm, Nghê Hạ chẳng rảnh để bận tâm đến lời cảnh cáo của Cảnh Tố rằng bữa tối phải ăn ít thôi. Cô giơ đũa gắp thêm một con tôm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-em/1266742/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.