Dưới ánh đèn lam nhạt, làn da của cô trông vẫn trắng nõn nà, mắt mũi như họa, khóe miệng ẩn hiện ý cười, vì đang hỏi anh ta nên cô hơi nghiêng đầu, dáng vẻ vô cùng quyến rũ.
Đột nhiên Lâm Ngộ Thành không biết nên nói thế nào, lúc này, anh ta muốn mời cô một điệu nhảy hơn.
Như vậy, anh ta bèn giơ một tay ra, "Nghê Hạ, có thể mời cô một điệu nhảy không?"
Nụ cười của Nghê Hạ hơi cứng lại, cô cúi đầu nhìn bàn tay anh ta, "Tôi không biết khiêu vũ."
"Không sao, tôi dạy cô.", Lâm Ngộ Thành nhìn cô, trong mắt là vẻ mong đợi mà chính bản thân anh ta cũng không ý thức được.
Nghê Hạ mím môi, từ chối thì hơi xấu hổ. Nghĩ lại, cùng lắm chỉ là một điệu nhảy thôi, chẳng có gì không ổn cả, tuy nói quan hệ giữa hai người hiện giờ trong mắt mọi người là vô cùng không tự nhiên.
Cô đứng im một lúc, sau đó chậm rãi nâng tay lên. Nhưng lúc tay cô sắp đặt tay vào tay Lâm Ngộ Thành, thì một bàn tay khác đã nắm trọn lấy bàn tay cô.
Nghê Hạ và Lâm Ngộ Thành đồng thời quay sang nhìn.
"Anh..."
"Nghê Hạ cô nương, có phải em quên mất tối nay tôi mời em làm bạn gái tôi rồi hay không?", Hoắc Thiệu Hàng khẽ kéo cô về phía mình, nụ cười trên mặt không hề nhạt đi, nhưng Nghê Hạ lại cảm thấy sờ sợ.
"À... Tôi không quên mà.", Nghê Hạ cảm nhận được lực từ bàn tay anh, muốn tránh ra nhưng Hoắc Thiệu Hàng không hề cho cô cơ hội.
"Không quên thì tốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-em/1266736/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.