Editor: Mộ
Nửa tiếng sau, Hoắc Hành Niên trả lời: “Anh không sao.”
Anh không nhắn lại gì nữa.
Đỗ Cửu Trăn lại gửi cho anh vài tin nhắn nhưng anh cũng không trả lời.
Anh gọi điện thoại cho cô. Cô còn chưa kịp nói gì Hoắc Hành Niên đã đè thấp giọng nói một câu: “Em đừng lo lắng”, liền cúp điện thoại.
Sau đó, cô gọi điện anh không thèm bắt máy.
Đỗ Cửu Trăn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một lúc lâu.
Cô chờ mãi không thấy tin nhắn của Hoắc Hành Niên, ngược lại có một nhóm chat cứ tám nhảm chuyện trên trời dưới biển.
Đỗ Cửu Trăn tức giận, cô tiện tay nhấp vào cuộc trò chuyện của nhóm chat.
Hóa ra là nhóm lớp cấp ba.
Chủ nhật tuần này, bọn họ định tổ chức họp lớp, địa điểm tập trung là ở trường cũ. Bọn họ đang hỏi có ai muốn đi không.
Rất nhiều người trong nhóm đã nhắc tên Đỗ Cửu Trăn vào.
Hồi cấp ba, Đỗ Cửu Trăn từng là hoa khôi của lớp, có rất nhiều bạn học nam thích cô ấy. Dù bao nhiêu năm đã trôi qua vẫn có người coi cô ấy là bạch nguyệt quang.
Sau khi tốt nghiệp hai năm, cô vẫn giữ liên lạc với bạn học cũ, mỗi lần họp lớp đều tham gia rất đầy đủ.
Nhưng mấy năm gần đây, cô giống như bốc hơi trong không khí.
Cô không lên mạng cũng không tham gia các buổi họp lớp.
Tình trạng này đã kéo dài suốt ba năm, không ai biết rốt cuộc cô đã xảy ra chuyện gì.
Dù thế nào thì cô vẫn là người được chú ý nhất.
Càng không thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-danh-rieng-anh/472426/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.