Ngồi một mình buồn chán, nhịn không được Lê Giang Lâm lấy điện thoại soạn tin nhắn rồi gửi đi. Lúc này Kim Thơ đang ở trong phòng mình, khi có âm thanh báo có tin nhắn, cô liếc nhìn điện thoại, ánh mắt không khỏi khó hiểu mà nhướng lên, cô đặt điện thoại lên đùi ngẩng đầu nhìn, sau đó ánh mắt cô nhìn ra cửa, nhìn trái rồi lại nhìn phải xác nhận người làm sẽ không tùy tiện vào phòng, khóe môi cô từ từ nhếch lên, cầm điện thoại nhắn cho Lê Giang Lâm.
Kim Thơ: [Sữa sao có thể không ngọt được!!! Có thể là sữa không đường. Vậy sau đó anh đã yêu cầu cô phục vụ mang cho anh một ly khác có đường?】
Lê Giang Lâm:【Không phải cô, mà là anh.】
Kim Thơ “...” Chỉ là đại từ thôi, đừng nghiêm khắc như vậy chứ? Tôi cũng đâu có ở đó làm sao biết cô hay là anh.
Lê Giang Lâm: [Phải nói rõ như vậy vì anh sợ em sẽ ghen.】
Kim Thơ: 【Tôi sẽ không ghen! 】
Kim Thơ nắm lấy chăn bông quấn lấy toàn bộ cơ thể chỉ để lộ cái đầu và hai bàn tay cầm điện thoại, nghĩ đến Lê Giang Lâm đang ngồi ăn rồi phàn nàn với cô phục vụ rằng sữa của tôi sao nhạt nhẽo quá, cô cảm thấy vừa thú vị vừa buồn cười, anh ta đâu phải là một người quan tâm đến những cái nhỏ nhặt như vậy. Còn nghĩ đến chuyện mình sẽ ghen với cô phục vụ cơ đấy, hay là anh ấy chỉ muốn gây sự chú ý với mình nên mới nói thế!!
Chiếc điện thoại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479866/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.