Giờ nghĩ lại, không phải cô chưa từng nhớ nhung đến Lê Giang Lâm. Mỗi khi anh ấy đi làm, cô vẫn thường ngồi ngu ngơ tự hỏi lòng rằng anh ấy có nhớ mình không? Thậm chí khi gửi nhắn tin cô cũng tự hỏi anh ấy có đọc tin nhắn của mình chưa? Rồi thì chính anh ấy cũng giống như cô, lần trước cứ tưởng cô không khỏe nên bỏ luôn cuộc họp quan trọng với giám đốc của các bộ phận trong công ty mà chạy về nhà xem cô thế nào, rồi lại vội vàng chạy đi cho kịp buổi họp.
Vào thời điểm đó, cô cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng giờ thì cô đã hiểu, anh ấy đang quan tâm đến cô, quan tâm đến cảm xúc, để ý từng hành động cử chỉ vui buồn qua từng ngày sống chung. Và anh ấy dường như không từ chối những nụ hôn mỗi khi có cơ hội được hôn cô.
Trái tim thiếu nữ đập loạn nhịp, cô hoảng hốt và bối rối khi nhìn anh, sau đó lại cúi đầu khẽ ậm ừ một câu rất nhỏ như cho cả hai một cơ hội thật sự trở thành người một nhà.
“Vậy thì để em suy nghĩ.”
Nói xong, tai Kim Thơ đỏ ửng và hai má ửng hồng, nhưng cô không nhìn Lê Giang Lâm mà quay lưng giống như đứa trẻ vừa thú thành thật thú nhận rằng mình đã thích người nào đó lần đầu tiên gặp rỡ. Khóe môi Lê Giang Lâm cong lên, anh bước về phía cô, khi quay đầu lại nhìn thấy anh đang bước về phía mình Kim Thơ đưa tay lên che ngực cảnh giác.
“Em còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479864/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.