Khi Kim Thơ từ bên ngoài trở về đi ngang qua phòng khách, người giúp việc mang đến cho cô hai ly sữa nói là do ông chủ bảo làm cho cô uống. Kim Thơ nhìn hai ly sữa mà không biết nên từ chối thế nào, uống sữa buổi tối rất dễ tăng cân, không thể làm gì nên cô nhận lấy chiếc khây của người giúp việc rồi nghĩ thầm, cho Lê Giang Lâm uống hết đi.
Đẩy cửa phòng ngủ, bên trong phòng im lặng. Lê Giang Lâm uể oải đang ngồi khoang tay trên ghế sofa, anh hơi ngả đầu ra sau nhắm mắt lại và có vẻ mệt mỏi. Kim Thơ trong vô thức nín thở bước đến nhẹ nhàng đặt khay sữa lên bàn, cô muốn nói nhỏ vào tai kêu anh lên giường ngủ nhưng cô sợ đánh thức anh và anh sẽ không thể ngủ tiếp được, nghĩ xong cô không nói gì cứ để anh ngủ. Cô đi đến giường ôm chiếc chăn lông nhỏ đến đắp lên người Lê Giang Lâm, ở khoảng cách rất gần cô nghiêng người nhìn khuôn mặt anh. Cách ngủ này khiến anh trông kém sắc hơn ban ngày nhưng cũng có lẽ vì mệt mỏi, cô không thể không bắt đầu chăm chú nhìn vào khuôn mặt Lê Giang Lâm, với hàng lông mày đầy đặn, sống mũi cao và đôi môi mím chặt không thể che giấu được sự uể oải và mệt mỏi. Kim Thơ bất chợt đưa tay lên và vẽ một nụ cười trên môi Lê Giang Lâm, trái tim có chút ngứa ngáy và ngộn nhạo khó tả. Cô ngước mắt lên liếc nhìn đôi mắt đang nhắm nghiền của người đang ngủ, anh đang ngủ rất sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479862/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.