“Lê Giang Lâm, làm ơn để tôi xuống.”
Cả người Kim Thơ không thể cử động trong vòng tay ôm chặt của Lê Giang Lâm. Cô tức giận đến mức dùng gót chân đá vào eo anh, nhưng Lê Giang Lâm không phản ứng gì, dì Yến đứng dưới lầu nhìn thấy nên lo lắng nói lớn.
“Cô chủ, không thể đá vào eo của cậu chủ được đâu.”
Kim Thơ biết có điều gì đó không ổn. Lúc nãy khi nói chuyện với dì Yến cô đã nói rằng thắt lưng của Lê Giang Lâm dụng vào thành giường nên anh ta không thể dậy nổi, thắt lưng của đàn ông mà bị thương chẳng khác nào nói khả năng trên giường của anh ta có vấn đề. Lúc này Lê Giang Lâm khẽ nheo mắt lại, ánh mắt u ám, anh nghiêng đầu cắn chóp tai Kim Thơ một cái rồi thấp giọng uy hiếm mà chỉ có hai người có thể nghe.
“Nếu em tiếp tục đá anh, anh sẽ trừng phạt em.”
Kim Thơ tròn mắt nhìn anh, “Phạt gì chứ?”
Lê Giang Lâm nhìn chằm chằm vào môi cô, giọng anh khàn khàn, “Em mong chờ chuyện đó lắm sao?”
Cô nghe thấy sự mơ hồ trong lời nói của anh, không khó để nhận ra rằng Lê Giang Lâm đang ám chỉ điều gì, nghĩ vậy Kim Thơ càng giãy giụa mạnh hơn. Bàn tay Lê Giang Lâm nắm lấy cổ chân Kim Thơ, khi đi đến cửa anh đá tung cánh cửa chưa đóng chặt rồi bế cô lên giường. Kim Thơ định đứng dậy bỏ chạy liền bị một bàn tay nắm lấy hai cổ tay của cô nâng qua đầu rồi đè lên gối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479855/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.