Vào buổi trưa, khi Kim Thơ thức dậy đi xuống lầu tìm gì ăn thì thấy Lê Giang Lâm đang ở trong bếp, nhớ lại chuyện tối qua cô liền xoay người muốn chạy lên lầu nhưng Lê Giang Lâm đã nhìn thấy cô, anh cầm đĩa rau trên tay nghiêng mặt nhìn qua.
“Đến đây.” Anh gọi Kim Thơ với giọng dịu dàng.
Kim Thơ ôm tay vịn cầu thang đứng như pho tượng cảnh giác nhìn Lê Giang Lâm.
Hôm nay anh ta mặc áo phông màu xanh lam, đeo tạp dề quanh cổ, những sợi nắng vàng xuyên qua ô cửa kính chiếu lên người anh làm toát lên khí chất cao quý, hoàn toàn khác với sự điên cuồng tối qua khi anh bắt nạt Kim Thơ.
Kim Thơ không muốn để ý đến Lê Giang Lâm nhưng bụng cô không cho phép, nó buộc cô phải bước theo mùi thơm mà cái mũi cô ngửi được từ trong phòng bếp bay ra, rất hấp dẫn.
Lê Giang Lâm nhìn thấy sự do dự của Kim Thơ, anh bước ra thoải phòng bếp với đĩa thức ăn trên tay. Đó là món sườn xào chua ngọt do chính tay anh làm. Kim Thơ thực sự không thích ăn rau củ xào cho lắm, nhưng món sườn xào chua ngọt trong tay Lê Giang Lâm trông thơm ngon lạ thường.
Thơm thật, chỉ ngửi thôi đã biết ngon rồi, Kim Thơ nuốt xuống nước bọt, Lê Giang Lâm nhếch môi bưng đĩa thức ăn để lên bàn, sau đó tiện tay kéo ghế ra như đang mời gọi ai đó đến ngồi. Trên bàn lúc này có khá nhiều món và được bày trí rất đẹp mắt, không ăn thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479837/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.