Kim Thơ luôn cho rằng Lê Giang Lâm là mẫu người đàn ông điềm đạm, chín chắn kín đáo, lạnh lùng cao ngạo từ lúc mới sinh ra đã thế, cho dù trước mặt người ngoài hay đối với cô cũng cùng một vẻ mặt một phong thái, nhưng lúc này nhìn vẻ mặt của anh ta dường như hơi dịu dàng và dễ gần hơn, không biết có phải là do ảo giác hay không.
 
Sự lạnh lùng và nhạt nhẽo trong tính cách của Lê Giang Lâm đã bắt nguồn từ khi anh còn rất nhỏ, chứ không phải vẻ thờ ơ và kiêu ngạo này được rèn giũa giữa một đám người mưu tính tranh dành quyền lực trong gia đình họ Lê và trên thương trường. Đã là trẻ con thì ai cũng từng trải qua giai đoạn tính cách ngang tàng và bốc đồng, kể cả Lê Giang Lâm cũng vậy, không biết thời sinh viên anh ta có từng đánh người khác hay không nhỉ? Chắc chắn là có rồi.
 
Khi nhìn thấy Lê Giang Lâm nhếch miệng, Kim Thơ không thể không hoài nghi cái nhếch miệng này của anh ta là một cách mỉa mai phù phiếm chăng?
 
Lê Giang Lâm nhìn thấy đôi mắt lấp lánh của Kim Thơ đang nhìn mình rất chăm chú, anh không nói tiếng nào, nhắt chân bước tới gần cô. Khuôn mặt phóng đại của Lê Giang Lâm đột nhiên tiến xát lọt vào tầm mắt của Kim Thơ, miệng anh nhếch lên cao hơn, hầu kết trược lên xuống, đôi mắt sâu thẳm liền bắt gặp ánh nhìn bối rối của Kim Thơ.
 
“Phải không? Chỉ là một chút thôi. Ngay khi tôi nhìn thấy thì em chỉ vừa xem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/diu-dang-ben-em/3479800/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.