Hỏi sao yêu mãi vương mang
Lệ tình ướt đẫm trái ngang vẫn chờ?
Tiểu Tường một mình một ngựa, lặng lẽ cho ngựa chạy trên con đường đất đỏ dẫn tới Tứ Xuyên. Khi này là giờ Ngọ, đường thưa thớt bóng người.
Chỉ mấy ngày trôi qua mà nàng ngỡ như mấy chục năm, nàng nhớ Cửu Dương da diết, nghĩ tới lần đầu gặp chàng, nàng cảm mến ngay người đàn ông hơn nàng không nhiều tuổi nhưng chín chắn, độc lập, và vô cùng mạnh mẽ. Một người luôn sống có trách nhiệm với tất cả những người chung quanh, nàng cảm động khi chàng đã không vì tình yêu dành cho nữ thần y mà xao nhãng công việc, chỉ cần thiếu đà chủ ra lệnh, chàng liền đến Đồng Sơn bảo vệ các cống sinh. Tiểu Tường càng nghĩ càng cảm thấy nàng không thể không yêu chàng. Chàng, sẽ mãi là người đàn ông đầu tiên nàng yêu, và cũng là người đàn ông cuối cùng trong đời nàng.
Còn khoảng một dặm nữa là tới Tứ Xuyên, Tiểu Tường nghĩ tới cái cảnh nàng gặp Cửu Dương, mỉm cười một mình, chợt nàng nghe tiếng vó ngựa lộp cộp, nhưng không phải từ phía trước mà từ phía sau nàng, ngoảnh đầu thì thấy bụi bay mù trời.
Khi ngựa đến gần, Tiểu Tường liếc mắt sang thấy hai thanh niên, một người diện mạo tuấn mỹ, trán cao, mắt sáng và to, hai mí, mũi cao, môi cong, đầu hắn đội chiếc nón có gắn một viên phỉ thúy xanh biếc, áo gấm là lượt màu lục, vẻ như công tử con nhà quý tộc. Người kia mặt đầy những sẹo, đầu đội mũ đen, quần áo cũng màu đen được may bằng vải thô sơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen/1690796/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.