Đêm nằm mơ tâm khảm bỗng ưu phiền
Hình bóng ấy cứ chập chờn ẩn hiện
Cái tin Cửu Dương rời Hắc Viện khiến Tiểu Tường chấn động, vội vào Hắc Viện tìm chàng, Trần Tôn bảo chàng đang ở Tây hồ thăm mộ cha mẹ trước khi khởi trình đi Đồng Sơn.
Tiểu Tường bèn ra Tây hồ, thấy Cửu Dương và Tần Thiên Nhân đứng trầm ngâm trước hai ngôi mộ xây bên kia cầu Tây Lâm. Lúc này ánh tà dương chỉ còn le lói, rải rác những tia vàng vọt đang còn luyến tiếc dương trần nên cố bám chót ngọn mấy hàng thông. Một vài con chim chưa kịp di cư về phương khác tránh lạnh, đang bay về tổ vui mừng đoàn tụ, xao xác trên các cành cây trụi lá. Loài ăn đêm chuẩn bị đi săn, chập chờn vỗ cánh.
Tiểu Tường đứng bên kia bờ hồ, chờ Tần Thiên Nhân đi khỏi.
Tần Thiên Nhân không muốn Cửu Dương đi Đồng Sơn, trong tâm phát mối cảm hoài man mác, đứng nhìn tấm bia mộ của cha chàng đến xuất thần. Cửu Dương thì vừa đứng nhìn tấm bia mộ của mẹ chàng vừa khẽ nhíu mày nghĩ ngợi, chuyện nọ liên tưởng chuyện kia.
Đầu tiên Cửu Dương nghĩ tới Cửu Nạn, bà viết trong thư đi tìm Viên Thừa Chí, rời khỏi bang hội không ghi ngày trở lại, có gì đó không giống tác phong của bà.
Thứ hai, Cửu Dương nhớ đến cái chết của Hoành Lập.
Thứ ba, Cửu Dương lại nhớ lời Tàu Chánh Khê đã bảo Lữ Lưu Lương: “Bọn vãn bối biết chắc không thể ở lại Túc Thiên được nữa bèn cố vượt qua ải Tam Cốc nhưng đêm đó trời tối đen như mực, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-vien-dai-tuong-quan-truyen/1690785/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.