Du Thiên Lâm đang vắt chân ngồi trên sô pha ăn nho, nghe vậy cũng chẳng tức giận, còn nhổ vỏ nho chậm như rùa, rửa ráy lau khô tay với miệng mới phán: "Tốt."
Thẩm Tế Nhật vốn chắc mẩm hắn sẽ giận dữ chất vấn mình, dẫu sao cũng không ngờ đến hắn lại chưa thèm hỏi đã đồng ý. Lý do lăn qua lộn lại cả đêm dài mới bói được kia nhất thời chả có đất dụng võ, trái ngược, trong phút chốc này lòng dạ đau thắt cuộn trào.
Từ sau khi phát hiện tình ý giữa Thẩm Quan Lan và Từ Yến Thanh, anh vẫn luôn kìm nén nỗi ưu tư, chẳng buồn ngẫm ngợi cảm nhận của bản thân nữa, chỉ dám suy nghĩ nên làm thế nào mới có thể dàn xếp êm thấm chuyện này, làm thế nào mới có thể hạ tổn thương của mọi người tới mức thấp nhất.
Anh biết trong khi giải quyết sự tình này nhất định sẽ có người chịu tổn thương, mà người chịu tổn thương này, chỉ có thể là anh và Du Thiên Lâm.
Anh từng tưởng tượng ra tình cảnh Du Thiên Lâm nổi giận, có khả năng sẽ trút giận lung tung thậm chí còn có khả năng động tay động chân với mình. Đến nỗi anh đã dự tính giải thích với Du Thiên Lâm bằng thái độ kiên quyết đoạn tuyệt rằng kỳ thật bản thân mình không yêu đến nhường đó, đệ không thể sai lầm như thế.
Vì vậy lúc Du Thiên Lâm đồng ý cái rụp, là anh lơ ngơ liền. Lập tức đoán già đoán non có phải Du Thiên Lâm thấy oải do bị anh gây sức ép hay không, hay là Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114261/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.