Tối đó sau khi ăn cơm xong Du Thiên Lâm liền đi ngay trong đêm. Thẩm Tế Nhật mân mê chiếc chìa khóa trong lòng bàn tay, tâm trí khó mà bình tĩnh nổi.
Mặc dù hai người họ quen biết nhau từ trước, chung quy vẫn bao nhiêu năm biệt tăm không gặp. Hiện thời gặp lại chẳng qua mới hai ngày ngắn ngủi, Du Thiên Lâm đã đặt sự tín nhiệm đối với anh đến độ này. Ngay cả chuyện quan trọng như trang hoàng phòng ốc đều giao cho anh quản lí. Đây chả phải có phần quá mức?
Nhưng anh tự khắc hiểu là bây giờ chưa thích hợp để bàn loại chuyện này. May thay việc buôn bán tại cửa hiệu chẳng đòi hỏi anh quá nhọc lòng lo nghĩ. Sự vụ ở thương hội bên ấy cũng có khả năng trì hoãn được vài ngày. Anh dành hơn phân nửa thời gian để trang trí tòa nhà kia, tự mình giám sát quá trình sửa sang, còn xác nhận bản vẽ thiết kế sân vườn.
Một góc sân vườn ban đầu có cái ao nuôi cá. Anh gợi ý kiến trúc sư chuyển cái ao thành ao sen, trồng thêm các gốc hải đường* ở bốn phía, góc đối diện thì nên xây đình nghỉ chân uống trà. Như vậy xuân về có thể thưởng lãm hương thơm hoa hải đường, đêm hè có thể uống trà hóng mát, thật là thích ý.
*Hoa hải đường
Nhưng anh ngăn thợ thuyền khởi công ngay, thầm nghĩ chờ Du Thiên Lâm quay về xem qua một lượt, nếu nói chưa ưng còn sửa chữa kịp. Có điều, mất chừng gần hai tuần mới thấy người trở về từ chuyến đi này.
Buổi đêm hôm đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-van/1114218/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.