Editor: Lầu trên có tiểu Bạch
Phó Thâm nhìn bóng bác sĩ rời đi, không kìm được mà bật cười, rõ ràng là do Thẩm Thanh quấn lấy hắn, hắn mới không nhịn được, mà hiện tại hắn lại trở thành tội nhân mất rồi.
Tiễn bác sĩ đi rồi, hắn mới gọi cho Thẩm Hồng Tiên báo bình an, rồi lại bàn bạc kế hoạch để đối phó.
"Thời cơ tới rồi."
"Được. Nguyên Hoa...... À...... Hắn ta đã được sắp xếp."
"Yên tâm. Cậu cứ dựa theo kế hoạch của chúng ta mà tiến hành."
"Phái thủ cựu đã không còn lực để xoay chuyển trời đất......"
Kết thúc cuộc gọi với Thẩm Hồng Tiên, Phó Thâm thu lai vẻ mặt lạnh nhạt, thần sắc trở nên ôn nhu, phân phó quản gia mang chút đồ ăn lên cho Thẩm Thanh.
Làm xong hết thảy, hắn trở lại phòng ngủ. Quản gia đã đem đồ ăn đặt ở trên bàn bên cạnh.
Thẩm Thanh đã tỉnh, đỏ mặt đem mình chui tọt vào trong chăn.
Hắn đi qua, cười trêu ghẹo nói, "Sao lại thẹn thùng nữa rồi. Tối hôm qua bé Thẩm mà anh gặp đâu có thẹn thùng đâu."
Thẩm Thanh xốc chăn lên, oán trách nói: "Anh trêu chọc em."
Phó Thâm ngồi trên giường, kéo cậu vào trong lòng ngực, "Ngoan, anh đã kêu quản gia làm chút đồ ăn thanh đạm, thừa dịp còn nóng mà ăn đi nào."
Thẩm Thanh từ sau khi bị đánh dấu hoàn toàn liền rất thuận theo, cũng dính Phó Thâm hơn lúc trước. Vừa rồi khi tỉnh lại phát hiện bên cạnh không có ai, trong lòng liền rầu rĩ, thấy Phó Thâm trở lại mới vui lên.
Phó Thâm ôm cậu đút cháo, bé Omega
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu/877605/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.