Khi tôi về phòng mình, Tàng Sơn thật sự đang ở trong phòng tôi.
Anh ngồi xổm, cầm thước dây đo đạc số liệu của giường và tường, cẩn thận ghi chép.
"Anh làm gì vậy?" Tôi hỏi.
Tàng Sơn cuộn thước dây lại, nhìn tôi: "Đặt làm một cái lồng."
"Tại sao?" Vừa hỏi, tôi lập tức có phản ứng, kinh ngạc trừng mắt nhìn anh.
Mặt Tàng Sơn không cảm xúc: "Thú vị."
Tôi lập tức đẩy anh ra ngoài, khóa cửa lại rồi nằm vật ra giường.
Nhìn bể cá vàng trên bàn trang điểm, nhìn chằm chằm con cá nổi hàng chục phút, tôi chợt nhận ra nó đã chết từ lâu rồi.
Tôi vội lấy di động, gọi cho Cố Vân theo số điện thoại trên danh thiếp.
"Em thật sự sẵn sàng chưa?" Chị ấy hỏi.
Nghe tôi khẳng định, Cố Vân hẹn tôi ra một quán cà phê gần nhà trong 30 phút nữa.
Lúc đến quán, chị ấy đã tới, vừa thấy tôi, chị ấy liền vẫy tay, dẫn tôi lên phòng riêng trên lầu.
Cố Vân đi thẳng vào vấn đề: "Có một số sinh vật nằm ngoài nhận thức của con người. Vào thời cổ đại, con người gọi chúng là 'linh hồn' hoặc 'thần'. Chúng có lịch sự lâu đời, thậm chí trước cả chúng ta. Chúng ngủ yên trong núi lửa hoặc dưới đáy biển, có một số thì sống ở nơi không có dân cư. Hầu hết các sinh vật sẽ ngủ yên hàng nghìn năm mà không có bất kỳ giao thoa nào với con người. Nhưng mấy năm gần đây, phạm vi hoạt động của con người càng ngày càng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707631/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.