Tim tôi như muốn ngừng đập, cả người cứng đờ, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.
Đầu óc tôi trống rỗng, tay chân lạnh cóng, một đôi tay vươn tới lôi tay chân tôi ra.
Tôi ngã xuống, hai tay vùng vẫy, lúc này Lâm Trữ đè lên người tôi.
Tôi không ngờ hắn mạnh mẽ như vậy.
"Anh trai, anh gạt em! Sao anh lại gạt em!" Lâm Trữ run rẩy hỏi, hai mắt đỏ ngầu, mặt dính máu, trông như ác ma.
Sao Lâm Trữ có thể xuất hiện ở đây? Kia là máu của ai? Hắn giết Đại Đầu và Điền Mịch rồi?
"Anh trai." Hắn dùng ánh mắt như khi còn bé chơi thua ở bên ngoài, về nhà nhờ tôi hỗ trợ mà nhìn tôi.
"Đừng gọi tao như vậy! Mày không phải em trai của tao, tao là ai!"
"Anh, anh không tin em, em là Lâm Trữ, em là em trai của anh."
"Mày muốn giết tao nhưng cứ coi tao là thằng ngốc, nói sẽ giúp ta nhưng lại đâm sau lưng tao, em trai tao sẽ không làm như vậy!"
"Là ai nói với anh như vậy, anh tin người ngoài mà không tin em sao? Bọn họ chỉ xúi giục anh thôi!"
"Mày đừng gạt tao nữa, trên người mày không có vết bớt của em trai tao! Còn nữa, hình xăm của mày từ đâu mà ra? Đồ lừa đảo này!"
Sắc mặt hắn thay đổi. Nhân lúc hắn không tập trung, tôi rút con dao ra, hắn bắt lấy tay tôi, hai bên giằng co.
Hắn không giống em trai tôi, hắn quá mạnh, tôi không chiếm lợi thế được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707487/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.