Đôi mắt đỏ hoe ấy nhìn tôi.
Tuy anh không nói gì, nhưng sự thấu hiểu nhiều năm nói cho tôi biết anh sẽ không đi.
Anh chỉ đi xử lý đám tang thi mà thôi.
Tôi ở trong nhà đợi đến khi mặt trời lặn.
Cuối cùng ngoài cửa cũng có tiếng động.
Ổ khóa đang xoay.
Cửa mở.
Anh bước vào, lần đầu đứng trước mặt tôi.
Không có cây rìu trong tay, anh đi tắm, thay một chiếc áo sơ mi trắng sạch sẽ.
"Anh đừng một mình đi tắm mà không dẫn em theo!"
Ngày xưa chúng tôi luôn tắm cùng nhau, còn hứa hẹn sẽ tắm chung cả đời.
Kết quả đến lúc tận thế, sau khi biến thành tang thi anh liền như kỳ thị không dẫn tôi đi cùng nữa.
Tôi không thể không lo liệu có khả năng anh tìm được đề tài chung với nữ tang thi khác, sau đó chán ghét vứt bỏ tôi không.
Lúc này anh chỉ trầm mặc nhìn tôi, đôi mắt đỏ rực nhưng không còn hung hăng như muốn cắn tôi nữa.
Tôi ngước mắt nhìn trộm, anh đột nhiên xoay người đi về phía cửa.
"Ông xã!"
Nghe tôi gọi, anh dừng một chút, quay đầu nhìn tôi rồi lại bỏ ra ngoài.
Ngay tại cửa.
Cửa không đóng, anh nhìn tôi, chậm rãi giơ tay quơ quơ.
Như ma nữ hiện hình.
Giờ phút này chỉ còn thiếu một câu "Tôi chết thật thê thảm..."
Nếu là người khác, tôi chắc chắn đã sợ đến mức tè ra quần, lao ra đóng cửa lại, sau đó run cầm cập trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-thu-rubik/2707458/quyen-6-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.