"Cô gái, nếu cô không tránh ra, tang thi kia sẽ ăn thịt cô." Ông chú kia lại hét lên.
"Anh ấy sẽ không ăn thịt tôi, anh ấy không phải tang thi, anh ấy là chồng tôi, luôn bảo vệ tôi." Tôi trừng mắt nhìn những người đó, run rẩy nói, "Làm ơn, đừng hại chồng tôi, anh ấy không như những kẻ ăn thịt người."
Mọi người thất thần nhìn nhau, đều không dám tin, tang thi sao có thể không cắn người?
Nhưng Mặc Ngôn đứng sau lưng tôi không hề có hành động tấn cộng họ, nên họ cũng bối rối, không ra tay ngay.
Sau vài giây im lặng, cô gái kia bất ngờ tiến về phía tôi.
"Đừng qua đây!" Tôi hét lên, quyết không cho cô ta tới gần, không thể để cô ta xác định Mặc Ngôn là tang thi, như vậy Mặc Ngôn sẽ rất nguy hiểm.
"Đừng sợ, chúng tôi không có ý xấu, chúng tôi sẽ không hại cô." Cô gái kia dừng lại.
Bọn họ đương nhiên không có ý xấu với tôi, nhưng Mặc Ngôn thì sao?
"Chạy thôi!" Tôi nắm chặt tay Mặc Ngôn, kéo anh lao về phía bãi đậu xe bên cạnh.
"Này cô gái!"
Họ gọi tôi lại, nhưng tôi nhất quyết kéo Mặc Ngôn chạy đi, thậm chí không dám quay đầu.
Bên đó là đồng loại của tôi, nhưng tôi chọn Mặc Ngôn.
Chỉ là mới đi vài bước, Mặc Ngôn đột nhiên dừng lại.
"Chạy đi chứ!" Tôi quay sang nhìn Mặc Ngôn, nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ rực của anh, tâm trạng lúc này chỉ có sợ hãi cùng tuyệt vọng, "Anh muốn làm gì vậy?"
Tôi không biết anh muốn làm gì, chẳng lẽ tại thời điểm này, anh muốn vứt bỏ tôi, muốn ném tôi cho những người đó sao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]