- Ta là ai sao? Chuyện này cũng không quan trọng, vừa rồi nếu như ngươi tiếp nhận chấp chưởng Thiên đạo sẽ không có cơ hội đột phá khỏi phiến thiên địa kia, ngươi sẽ tự mình làm khó mình. Ta thật không ngờ ngươi lại không muốn chấp chưởng Thiên đạo, thứ làm cho ta kinh ngạc là không ngờ ngươi lại diễn hóa áo nghĩa hỗn độn, quả thực bất phàm. Nhưng mà tin rằng chúng ta rất nhanh có thể gặp mặt, thế giới bên ngoài mênh mông vô cùng, tất nhiên phải lưu lạc một phen. Ta tin rằng tên Bàn Cổ kia nếu như biết ngươi sẽ rất hứng thú, rất có thể sẽ tới đây một phen.
Âm thanh trong vũ trụ thời không truyền ra.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn vào chỗ sâu trong ngân hà, sau đó nói:
- Có một ngày tự nhiên ta sẽ tới đó, nhưng mà bây giờ còn không phải là lúc, có một chút chuyện ta cần phải làm.
- Ha ha, vậy được rồi, đến lúc đó nhớ rõ tới tìm ta.
Trên Linh Vũ đại lục, hàng ức vạn sinh linh run rẩy kinh hãi dần dần bình tĩnh lại, thiên địa đã sớm sáng rõ, thiên uy biến mất không còn tung tích, tất cả khôi phục lại sự yên tĩnh vốn có. Thế nhưng ánh mắt của hàng vạn ức sinh linh vẫn nhìn chăm chú vào chỗ sâu trong trời xanh.
Bỗng nhiên, đồng từ của hàng ức vạn sinh linh co rút lại, cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn thấy ở chỗ sâu trong trời xanh có một đạo thân ảnh từ từ bước ra, thân ảnh từ trên trời giáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dinh-phong-thien-ha/3536251/chuong-4723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.