Chương trước
Chương sau
Trong ánh mắt kinh hãi của vô số sinh linh trong Linh Vũ thế giới, chỉ thấy đại điện khổng lồ giống như kéo dài tới phía chân trời trong Vụ Tinh hải lại đột ngột dâng lên, giống như là một đầu sư tử mạnh mẽ thức tỉnh sau giấc ngủ say, thiên uy bắt đầu tàn ra. Tiếng sấm minh vang dội không thôi, vô số điện mang từ trên đại điện chấn động.

- Lực lượng Thiên đạo, Đông Hoàng Thái Huyền.

Trong đôi mắt cực lớn của Thần Linh Thánh Vương chính thức hiện lên vẻ ngưng trọng, ở trên đại điện này hắn cảm giác được khí tức quen thuộc từ trên người Đông Hoàng Thái Huyền, Đông Hoàng Thái Huyền quả thực đẫ sớm có sắp xếp từ trước, còn lưu lại một đạo thánh chủng.

Ầm ầm.

Đại điện mang theo sấm sét vô tận rơi vào trên đại trận do hơn ngàn chủ nhân thế giới hỗn độn ngưng tụ ra, trận pháp che khuất bầu trời cực lớn giống như được thiên uy gia trì, bắt đầu vặn vẹo, sau đó lập tức bao phủ Thần Linh Thánh Vương vào bên trong.
Quang mang vô cùng vô tận trên đại trận che khuất bầu trời bắt đầu khởi động, cơ hồ tất cả chủ nhân thế giới hỗn độn toàn lực thúc dục, đại trận bắt đầu khởi độn, g sâu đó bao phủ Thần Linh Thánh Vương.

Xoẹt.

Một quang mang chữ vạn bao phủ đại trận, bí văn chấn động, khí tức man hoang, cổ xưa khuếch tán ra chung quanh, cuối cùng khiến cho cả trời xanh phía trên đại trận vặn vẹo rồi co rút lại, sau đó dưới cỗ uy áp kinh khủng kia, đại trận không ngờ lại giống như xuyên qua thời không khác, đột nhiên biến mất trong vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người.

- Tại sao lại đột nhiên không thấy?

Sau khi đại trận biến mất trên trời xanh, thậm chí ngay cả thiên uy trong Linh Vũ thế giới cũng biến mất, cả Linh Vũ thế giới từ từ bình thường trở lại, từng người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, thế nhưng không có ai biết đại trận kia đã đi tới nơi nào.
Nhưng mà cơ hồ tất cả cường giả tự nhiên lại biết rõ, đại trận cổ xưa khủng bố kia đã phát huy ra tác dụng, Thần Linh Thánh Vương cơ hồ đã bị tất cả chủ nhân của các thế giới hỗn độn còn lại vây khốn, nếu như Thần Linh Thánh Vương trở ra được thì chính là lúc đại trận này thất bại.

Trong sơn mạch của Vân Dương Tông, thân hình khổng lồ kia vẫn lẳng lặng đứng sừng sững trong thiên địa này, giống như là bao quát chúng sinh, hai mắt lại nhắm chặt, khí tức quanh thân không có, giống như là một ngọn núi lớn nhất trong thiên địa đang lẳng lặng đứng.

Đại trận biến mất, thân hình khổng lồ của Lục Lâm Thiên đứng sừng sững trong sơn mạch của Vân Dương Tông, vững như bàn thạch, khiến cho tất cả Hóa Hồng cảnh, Thánh Hồng cảnh, Bán Hư Vô cảnh của các đại thế giới, thậm chí là mấy cường giả Hư Vô cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay không khỏi cười khổ.
Trong lúc nhất thời mọi người cũng không biết nên làm gì bây giờ, một tràng hạo kiếp hiện tại đã biến thành như vậy, chỉ sợ bất kỳ ai trong bọn họ chưa từng nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện này.

Thời gian từ từ đi qua, trong nháy mắt xuân đi thu tới, một năm trôi qua, trong suốt một nam, đại trận kia vẫn không có xuất hiện.

Đạo thân ảnh khổng lồ đứng sừng sững trong sơn mạch của Vân Dương Tông vẫn dầm mưa dãi nắng, trong một năm không nhúc nhích bất kỳ một lần nào, giống như bàn thạch đứng đó, không chút dao động.

Nhưng mà trong thời gian một nam này, toàn bộ sinh linh trong Linh Vũ thế giới, còn có những cường giả Hóa Hồng cảnh, Hư Vô cảnh, Bán Hư Vô cảnh của các đại thế giới đều lo lắng không thôi.

Cơ hồ tất cả người có tu vi Hóa Hồng cảnh của các đại thế giới tới đây đều không rời khỏi Linh Vũ thế giới, cũng không có biện pháp nào khác. Lục Lâm Thiên yên lặng, cả Linh Vũ thế giới cũng giống như một cái ngục, căn bản không có bất luận ai có thể đi ra ngoài, tất cả mọi người cũng chỉ có thể ở lại Linh Vũ thế giới.

- Không biết Lục sư thúc tổ lúc nào mới có thể thức tỉnh.

- Trưởng lão trong tông đã nói, Lục sư tổ chỉ đang lĩnh ngộ mà thôi, tại sao chúng ta không nhìn ra được chứ?

- Thần Linh Thánh Vương kia liệu đã bị triệt để phong ấn hay chưa?

Trong Vân Dương Tông, thân hình khổng lồ giống như ngọn núi ở phía xa, mỗi ngày mặc kệ là trời sáng hay tối, đều có không ít đệ tử Vân Dương Tông đứng ở phía xa nhìn vào, thậm chí là đệ tử sơn môn khác cũng ở bên trong đó.

Một đám đệ tử Vân Dương Tông trẻ tuổi thấp giọng nghị luận, một hồi hạo kiếp khủng bố một năm trước đã lưu lại ấn ký không thể xóa nhòa trong lòng mọi người, cuộc chiến của các cường giả trong truyền thuyết thực sự quá mức khủng bố.

Thân hình cực lớn này sừng sững trong thiên địa, chung quanh sơn mạch này có vô số vết nứt, nhìn về phía xa xa, trên thân hình khổng lồ dường như ngay cả khí tức cũng không có.

Nhưng nếu như nhìn kỹ mà nói, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy, phía trên thân hình sừng sững giống như thiên địa này chẳng biết từ khi nào đã bắt đầu có màu trắng đen chấn động, trong lúc mơ hồ không ngờ lại có cảm giác giống như sinh cơ thức tỉnh, màu trắng đen chấn động này ngay cả cường giả cũng khó có thể dò xét ra.

- Một năm rồi, phụ thân còn ở nơi này lĩnh ngộ sao?

Giữa không trung xung quanh, không ít thân ảnh đứng lơ lửng trên không trung sơn mạch, đám người này chính là Lục Kinh Vân, Tiểu Long, Lục Du Thược, Độc Cô Ngạo Nam, Hồng Vũ, còn có Phong Hành Thiên chủ, Hư Thiên Thánh Cô, Hậu Khánh Lâm, Hoàng Phủ Minh Long cùng không ít người Lục gia.

- Một năm lĩnh ngộ thì tính là cái gì? Nhưng hiện tại là thời kỳ đặc thù, nếu như bình thường lĩnh ngộ ngàn năm, vài vạn năm cũng là chuyện bình thường, nhưng hiện tại vạn nhất...

Ma Phù Đạo Tổ Bà Thiên La có chút ngưng trọng, hai mắt chăm chú nhìn về phía thân ảnh khổng lồ kia.

Mọi người chung quanh cũng hiểu Ma Phù Đạo Tổ Bà Thiên La nói gì, nhưng cũng không có ai sẽ đi quấy rầy Lục Lâm Thiên, cũng không khiến cho hắn tỉnh lại, bất quá chờ đợi trong lo lắng và khẩn trương một năm qua khiến cho mọi người có chút không nhịn được.

Nhưng mà thời gian một năm này, đối với cơ hồ tất cả sinh linh tồn tại trong Linh Vũ thế giới mà nói, thời gian là dài dằng dặc, mỗi ngày đều chờ đợi trong sự lo lắng và khẩn trương cực độ. Tất cả mọi người biết rõ, vạn nhất đại trận kia thất bại, Lục Lâm Thiên lại vẫn còn trong lĩnh ngộ, hậu quả không cần phải nói.

- Khai Thiên Chí Tôn đao vẫn cùng với Hám Thiên điện kia giao thủ, đã hơn một năm rồi a.

Áo bào tím trên người Hậu Khánh Lâm tung bay, hai mắt thâm thúy mênh mông nhìn vào chỗ sâu trong trời xanh, suốt một năm qua, Linh Vũ thế giới đều được bao phủ dưới trời xanh gió nổi mây phun, ở chỗ sâu trong trời xanh kia, thỉnh thoảng có vô tận thần quang cùng với kim quang vạn trượng phóng ra, sát khí ngập trời khuếch tán ra không ngớt.

Cơ hồ tất cả cường giả đều biết, tuy rằng Thần Linh Thánh Vương tạm thời bị Bát Hoang Thánh Tôn Đế Phách Thiên cùng với chư vị chủ nhân của thế giới hỗn độn liên thủ bố trí Thiên Cổ Thiên Thế Khốn Thần Trận vây khốn, thế nhưng Hám Thiên điện do Thần Linh Thánh Tôn dùng mười kiện Hỗn Độn thánh khí luyện chế ra lúc này vẫn đang giao thủ với Khai Thiên Chí tôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.