Chương trước
Chương sau
- Lục Lâm Thiên, ngươi...

Hỗ Ác Quỷ Tôn run lên, hắn nghẹn lời, bên kia có Hư Thiên Thánh cô, Hậu Khánh Lâm, Thái Hư Tôn Tổ, Đạo Ẩn lão nhân, Thiên Trần Thánh Chủ, tăng thêm Lục Lâm Thiên có thực lực rất mạnh, đã đủ lông đủ cánh, khó mà làm được gì với người ta.

- Hỗ Ác Bất Thuân, huynh đệ các ngươi xuống đi, hiện tại chưa phải lúc tính sổ, thù của Dạ Si sẽ báo thôi.

Trong Chí Tôn Điện, Diễm Sa Diệt Thế Mạc Trường Lăng nhìn Lục Lâm Thiên, sau đó lại nói với Hỗ Ác Bất Thuân hai huynh đệ, sắc mặt khó coi.

- Hừ!

Nghe được Mạc Trường Lăng nói thế, Hỗ Ác Bất Thuân hai huynh đệ không quá tốt, hừ lạnh với Lục Lâm Thiên, trầm giọng nói:

- Lục Lâm Thiên, khoản nợ này sớm muộn gì cũng tính toán, ngươi sớm muộn gì cũng trả giá thật nhiều.

Dứt lời hai người cũng quay về đội ngũ Chí Tôn Điện.
- Vậy phải xem các ngươi còn sống ra ngoài không đã.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, cũng không có ý truy cứu, Chí Tôn Điện không buông tha dễ dàng, nhưng hiện tại Thiên La minh nhìn chằm chằm, cũng không phải lúc gây chiến với Chí Tôn Điện, nơi này không phải vùng đất lành, phải giữ thực lực.

- Hỗ Ác Bất Thuân hai người này lại chủ động rút lui.

- Lục Lâm Thiên lông cánh đầy đủ, từ nay về sau hắn đã là những người mạnh nhất thiên địa.

...

Nhìn qua Hỗ Ác Bất Thuân hai kẻ đại hung không dám bức bách Lục Lâm Thiên mà quay trở về, lúc này nhiều người nghị luận.

- Lục soái, đã lâu không gặp.

Khi Hỗ Ác Bất Thuân hai người rời đi, thân ảnh Lục Lâm Thiên đáp xuống người của mình, lại có người chào hỏi hắn.

Lục Lâm Thiên nghe xong nhìn qua, thì ra là Thần Linh Nghiễm Hồng.
Lục Lâm Thiên nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng, hắn vẫn luôn phong khinh vân đạm, sắc mặt vui vẻ, nhìn trộm thực lực, làm cho Lục Lâm Thiên âm thầm nhíu mày, tu vị của Thần Linh Nghiễm Hồng không dò xét được, Lục Lâm Thiên không thể quan sát rõ ràng.

- Là đã lâu không gặp, nhưng cũng không phải quá lâu.

Lục Lâm Thiên nhìn Thần Linh Nghiễm Hồng, thực lực của người này đạt tới mức này cũng không phải ngẫu nhiên.

Đối mặt ánh mắt Lục Lâm Thiên, Thần Linh Nghiễm Hồng cực kỳ lạnh nhạt, sắc mặt vui vẻ, nói:

- Xin hỏi Lục soái, không biết Ám Quỷ Tôn, Âm Linh Vương, Phệ Hồn Tổ ba người thế nào rồi?

- Chết rồi.

Lục Lâm Thiên đứng chắp tay, cười nhạt một tiếng.

Lục Lâm Thiên dứt lời, rất nhiều người hít khí lạnh, thấy Lục Lâm Thiên đi ra, không ít người sợ đám người Ám Quỷ Tôn gặp hậu quả nghiêm trọng, dữ nhiều lành ít, bây giờ nghe Lục Lâm Thiên thừa nhận thì hoảng sợ.
Thần Linh Nghiễm Hồng không có quá nhiều chấn động, nói với Lục Lâm Thiên:

- Xem ra Lục soái thực lực đại trướng, chúc mừng.

Lục Lâm Thiên cười cười, nói:

- Ngươi cũng tăng tiến không ít.

Thần Linh Nghiễm Hồng nghe vậy cười nói với Lục Lâm Thiên:

- Xin hỏi Lục soái, Âm Linh Vương ba người đã chết, còn không biết Lục soái có thể trả Phệ Hồn Khốn Linh Trận cho Phệ Hồn nhất tộc hay không, dù sao đây cũng là trấn tộc chí bảo của Phệ Hồn nhất tộc.

- Không thể.

Lục Lâm Thiên nói thẳng với Thần Linh Nghiễm Hồng:

- Phệ Hồn Khốn Linh Trận đã đổi chủ, cho dù ta trả lại, sợ rằng trong Phệ Hồn nhất tộc cũng không có người lấy về.

Thần Linh Nghiễm Hồng chấn động, ánh mắt vui vẻ, nói với Lục Lâm Thiên:

- Như thế, Phệ Hồn nhất tộc Phệ Hồn Khốn Linh Trận trước xin Lục soái hao tâm tổn trí đảm bảo, nếu có một ngày Phệ Hồn nhất tộc có người có thể khống chế Phệ Hồn Khốn Linh Trận, xin lại Lục cũng không muộn, ta tin tưởng khi đó, Lục soái nhất định sẽ trả, đúng không?

- Đương nhiên, ta chờ đây.

Lục Lâm Thiên cười nhạt trả lời, lại cùng Hồng Vũ bay về phía đám người lão Ảnh, Hoàng Phủ Minh Long.

Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La tiến lên, vỗ vai Lục Lâm Thiên, cười nói:

- Lão Cửu, thực lực lại tiến bộ không ít a.

- Đại sư tỷ, Nhị sư tỷ, Tam sư huynh...

Lục Lâm Thiên chào hỏi Bà Thiên La, sau đó hành lễ với Hư Thiên Thánh cô các sư huynh sư tỷ, khi ánh mắt nhìn qua thiếu nữ mặc váy trắng, thánh khiết như tiên, ánh mắt hắn chấn động, nhìn nàng và nói:

- Ngươi gạt ta.

Phong Du Du nhìn Vạn Độc Chí Tôn cùng Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn, Phong Hành Thiên Chủ chung quanh, trên đường đi đã nói chuyện với Lục Lâm Thiên.

Phong Du Du nhìn nam tử trước mặt, đôi mắt sáng ngời, nói:

- Ngươi cũng biết sao?

- Ta cũng biết.

Lục Lâm Thiên khẽ gật đầu, đã lâu như vậy, trên đường đi Vạn Độc Chí Tôn Phong Hành Thiên Chủ đã nói, Lục Lâm Thiên cũng biết tất cả, lúc trước Ma Linh Yêu Nữ và Phong gia đại tiểu thư là một người, tất cả đều là vì trời sinh song hồn.

Trời sinh song hồn chính là trời sinh dị tượng, một người chỉ có một linh hồn, mà trời sinh song hồn lại bẩm sinh có trời sinh song hồn, thể chất thiên phú này họa phúc tương y, thiên địa hiếm thấy.

Trời sinh song hồn có thiên phú cực cao, tu luyện thần tốc, nhưng song hồn tranh đoạt phải có một chết, hung hiểm đến cực điểm, nhẹ thì tu vị tự hủy trở thành phế nhân, nặng thì thần hồn câu diệt, trời sinh song hồn, song hồn không gặp nhau, mà Phong Du Du cùng Ma Linh Yêu Nữ, cả hai có tính cách trái ngược nhau quá lớn.

Lúc trước Ma Linh Yêu Nữ là một trong song hồn, nhưng khi đó Ma Linh Yêu Nữ ngăn chặn Phong Du Du, bởi vậy biến thành Ma Linh Yêu Nữ mà không phải là Phong Du Du, sau này trong thế giới Thị Hoang, Ma Linh Yêu Nữ trọng thương, làm cho hồn của Phong Du Du chiếm cứ thượng phong, đây cũng là nguyên nhân Lục Lâm Thiên cảm giác không đúng, trở lại Phong gia, Phong Hành Thiên Chủ nhúng tay vào, cũng triệt để củng cố linh hồn của Phong Du Du, ngăn chặn Ma Linh Yêu Nữ.

Bởi vậy sau này Lục Lâm Thiên gặp mặt, Phong Du Du hoàn toàn không nhận hắn, nhưng đáy lòng lại khác thường, đây đều là vì linh hồn Ma Linh Yêu Nữ lưu lại.

Hoàng Dật, Phong Phách Nam, Phong Hành Thiên Chủ cũng giấu diếm, thậm chí Hoàng Dật và Phong Phách Nam ngăn cản Lục Lâm Thiên tới gần Phong Du Du, là vì sợ hồn của Ma Linh Yêu Nữ lại chiếm cứ chủ đạo, nếu cả hai tranh đấu nhau, song hồn tranh chấp, hậu quả rất nghiêm trọng.

- Lâm Thiên huynh đệ, ta vẫn cảm kích, chuyện này quan hệ trọng đại, quan hệ đến tính mạng tam muội, cho nên...

Mạc Kình Thiên đến bên cạnh Lục Lâm Thiên, lúc trước nhìn thấy Phong Phách Nam, hắn đã biết tình hình thực tế, nhưng vì an nguy cơ sư muội, hắn chỉ có thể giấu Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên vỗ vỗ vai Mạc Kình Thiên, cười nói:

- Ta hiểu, nếu ta sớm biết như thế, ta cũng giả bộ không biết.

- Lâm Thiên huynh đệ, ngươi hiểu là tốt rồi, những năm này, ta nghẹn quá khổ.

Mạc Kình Thiên thở ra một hơi.

Lục Lâm Thiên tiếp tục vỗ vỗ vai Mạc Kình Thiên, sau đó đi tới bên cạnh Phong Du Du, nói:

- Vì sao hiện tại ngươi lại nhớ ra?

- Đúng vậy rồi, nha đầu, ngươi bây giờ ở đây, chẳng lẽ song hồn...

Vạn Độc Chí Tôn cùng Phong Hành Thiên Chủ, Hoàng Phủ Minh Long, Phong Phách Nam, Hoàng Dật ngạc nhiên nhìn qua Phong Du Du, lúc này thần thái Phong Du Du dường như biết rõ tất cả, chỉ có một khả năng, đó chính là Phong Du Du lại thành Ma Linh Yêu Nữ, linh hồn thuộc về Ma Linh Yêu Nữ chiếm cứ chủ đạo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.