Chương trước
Chương sau
Ầm ầm...

Lục Lâm Thiên đạp lập hư không, đôi mắt của hắn bắn ra tinh quang, khí thế lăng lệ bá đạo bùng phát, uy năng vô tận thẩm thấu trời xanh, bỗng nhiên trên trời ngưng tụ ra một cước, một cước hủy diệt vạn vật hàng lâm, thiên địa biến sắc.

- Phá!

Lục Lâm Thiên quát lớn, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một cước hủy diệt sinh cơ kia đạp thẳng vào đầu dị thú, giống như thái sơn áp đỉnh, tâm thần mọi người chấn động.

Ầm ầm!

Một cước đạp xuống, tiếng nổ vang trầm thấp vang lên, năng lượng bá đạo khuếch tán ra, cả không gian rung chuyển, thú ảnh bị nghiền nát, nó bị một cước này đạp nát, hóa thành khí tức nóng bỏng ngập trời.

Một cước này phá hủy tất cả, cũng xuyên thủng không gian, nhanh như thiểm điện nện thẳng vào ngực Minh Thương.
Thời điểm đá vào ngực Minh Thương, lực lượng bộc phát như núi lửa.

Bành!

Lực lượng bá đạo hủy diệt tất cả, Minh Thương lập tức bị trọng kích, l*иg ngực chấn động, dường như xương sườn Thánh Hồng Cảnh bị nổ nát vài cái, sắc mặt tái nhợt.

PHỤT!

Miệng phun máu tươi, Minh Thương ngã xuống như con chim gãy cánh, cuối cùng nện thẳng vào ngọn núi trong sơn mạch bên dưới.

Ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên trên cao, sắc mặt Minh Thương lúc này già nua không ít, ánh mắt vô cùng kinh hãi, thậm chí hắn vẫn không dám tin, vào lúc này hắn cảm giác được, khí tức trên người Lục Lâm Thiên chính là cửu nguyên đại viên mãn hậu kỳ, nhưng khí tức lại mạnh hơn cả Thánh Hồng Cảnh như hắn.

- Cửu nguyên đại viên mãn hậu kỳ.

Hỗn Thiên, Ma Đạt Ma, Bà Đề chấn động, chỉ trong thời gian ngắn nhưng Lục Lâm Thiên đã tăng lên cấp độ kinh khủng như thế.
- Lần trước hắn cố ý thua ta!

Trong đám người Thiên La minh, Ma Võ Hồng Tôn khϊếp sợ, vào thời điểm này hắn triệt để tin lời Minh Thương nói, lần trước Lục Lâm Thiên căn bản cố ý thua hắn, bằng không chỉ bằng thực lực của hắn không thể nào là đối thủ của Lục Lâm Thiên.

- Hiệu quả không tệ lắm, còn tốt hơn tưởng tượng.

Bà Thiên La cười hắc hắc, lão Cửu tiến bộ còn nhanh hơn suy nghĩ của hắn một ít.

- Làm sao có thể, tại sao ngươi có thể đột phá nhanh như vậy?

Thân ảnh Minh Thương bay lên bầu trời, ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên, tu vị của hắn trải qua vô số chiến đấu và ma luyện, trải qua vô số tuế nguyệt, mà Lục Lâm Thiên trước mắt đột phá như ăn cơm uống nước, lần trước gặp mặt còn không có biện pháp đấu chính diện với hắn, nhiều nhất có thể đánh bại Ma Võ mà thôi, vào lúc này có thể chống lại hắn, đấu rất mãnh liệt, tăng thêm gần đây liên tiếp bị nhục, trong lòng Minh Thương rất khó tiếp nhận.
Xùy.

Lục Lâm Thiên cười nhạt, cũng không nói cái gì, lập tức xuất hiện trước người Minh Thương, sát ý bùng phát không chút che dấu, vào lúc này bàn tay ngưng kết thủ ấn, khí tức quanh người biến đổi nhanh chóng, dùng thân thể làm trung tâm, quanh người có điện quang tử kim bắn ra ngoài, nhanh chóng lan ra chung quanh, vô số khí tức xa lạ bùng phát.

Oanh!

Kim quang tỏa ra, lập tức bao phủ không trung, không gian chấn động không nhỏ, lập tức trên bầu trời có mây đen bao phủ, mây đen áp đỉnh, kim quang rạn rỡ, cả không gian rung rung lung lay sắp đổ, không gian như nứt vỡ ra.

Trong nháy mắt, Lục Lâm Thiên bộc phát ‘ thời không lao ngục ’ mười sáu lần kim thuộc tính, hư không cứng lại, bao quát Minh Thương vào bên trong.

Thời không lao lung, linh hồn áo nghĩa, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa không ngừng áp chế, sắc mặt Minh Thương biến hóa, ánh mắt hoảng sợ.

- Không tốt, tiểu tử này muốn ra sát chiêu!

Minh Thương thầm kêu một tiếng không tốt, nhìn thấy sát ý trong mắt Lục Lâm Thiên và không gian này vô cùng quỷ dị, hắn không dám dừng lại, lập tức bỏ trốn, áo nghĩa mênh mông và khí tức nóng bỏng âm hàn bùng phát, tất cả đều kéo hắn vào trong không gian quỷ dị không thoát ra được.

- Muốn chạy sao? Muộn rồi!

Lục Lâm Thiên không che dấu sát ý của mình, hắn ngưng kết thủ ấn, kim thuộc tính ‘ thời không lao ngục ’ bạo phát hào quang thanh, lam, xích, hoàng chói mắt.

Ngay sau đó trên bầu trời xuất hiện vòng xoáy, trong vòng xoáy có đồ án âm dương đen trắng, dùng phương thức vô cùng huyền ảo tương dung với ‘ thời không lao ngục ’.

Ầm ầm!

Vào lúc này thiên địa rung chuyển, thiên địa uy áp khủng khϊếp bùng nổ, làm cho linh hồn người ta phải thần phục, tu vị Thánh Hồng Cảnh cũng không dám xem thường.

- Đây là cái gì thủ đoạn?

Ba mươi hai lần kim thuộc tính ‘ thời không lao ngục ’, cho dù Minh Thương xuất thủ đoạn ra hết cũng lâm vào bùn sâu, thời gian áo nghĩa, không gian áo nghĩa, linh hồn áo nghĩa không ngừng áp chế, hắn phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt, chung quanh còn có hỏa diễm nóng bỏng và âm hàn bao quanh, hỏa diễm màu xanh lá không ngừng chấn động liên tục, trong nháy mắt cả không gian bị biển lửa bao phủ.

Minh Thương cũng vận dụng thiên minh hỏa, hắn dùng hỏa diễm bao phủ toàn thân mới miễn cưỡng ngăn cản thời không lao ngục.

- Thiên minh hỏa, không có tác dụng với ta đâu.

Trong kim quang rạn rỡ, thân ảnh Lục Lâm Thiên vẫn đứng đó, sau lưng phong lôi chớp động, trong mắt bắn ra kim quang sáng ngời, bỗng dưng hỏa diễm màu xanh da trời lập tức bao phủ hỏa diễm màu xanh da trời, khí tức âm hàn và nóng bỏng bùng phát.

Trước mắt bao người, thân ảnh Lục Lâm Thiên bay lên trời cao, sải bước tiến vào không gian, căn bản không nhìn thiên minh hỏa, lòng bàn tay run lên, hắn đánh ra một chưởng ấn mang theo đồ án âm dương.

Xoẹt!

Lập tức chưởng ấn như phật thủ phá không bay đi, không gian chung quanh nứt vỡ từng khúc, một chưởng vỗ thẳng vào mặt Minh Thương.

Bành!

Tiếng trầm đυ.c vang lên, thân ảnh Minh Thương uể oải, năng lượng không ngừng bạo phát, lập tức bao phủ trời xanh.

Ngao!

Tiếng long ngâm vang lên, huyết quang lóe lên trong tay Lục Lâm Thiên, sát khí ngập trời bùng phát.

Trong tay Lục Lâm Thiên cầm chặt huyết đao, hắn phất tay đánh ra một đao huyết sắc, đao mang tỏa ra khí tức lăng lệ, mang theo uy năng diệt thế, những nơi đi qua đều sinh ra sát ý khủng bố!

- Minh Thương mau lui lại, tiểu tử chớ làm càn.

Hỗn Thiên hét lớn một tiếng, Minh Thương không thể xảy ra chuyện gì, bằng không sẽ đả kích quá lớn với Thiên La minh, quát lớn một tiếng, Ma Đạt Ma, Bà Đề ba thân ảnh phóng lên trời, lập tức đánh ra ba kích vào người Lục Thiêu Du.

- Cút ngay.

Lão Ảnh, Lục Ngô, Bà Thiên La ba người sớm có phòng bị, làm gì có thể để đám người Hỗn Thiên nhúng tay, khi khí tức của ba người Hỗn Thiên vận chuyển, lão Ảnh, Lục Ngô, Bà Thiên La ba người đã lao tới.

XÍU...UU!! XÍU...UU!! XÍU...UU!!

Hào quang đen trắng bao phủ không gian, móng vuốt xé rách trời cao, một đạo búa bổ thiên địa ngăn cản Hỗn Thiên, Ma Đạt Ma, Ba Đề ba người.

Rầm rầm rầm!

Sáu Thánh Hồng Cảnh va chạm nhau, năng lượng khủng bố bùng phát, làm cho thiên băng địa liệt, sáu người va chạm nhau trên không trung, năng lượng cuồng bạo hóa thành thực chất.

Những Hóa Hồng Cảnh đứng chung quanh lùi lại, bọn họ run rẩy dưới uy năng khủng bố này.

Trong nháy mắt đao mang lướt qua không gian, không gian bị đao mang xé rách, đao mang chém thẳng vào người Minh Thương, phá hủy phòng ngự trước người Minh Thương.

Đao mang lập tức đánh vào người Minh Thương như cắt đậu hủ, trực tiếp lướt tiến thân thể Minh Thương, khí tức khủng bố công kích linh hồn, tất cả phóng xuất trong nháy mắt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.