Chương trước
Chương sau
Ma Hoằng quát lớn, khí tức âm hàn trong người bùng phát, không gian chung quanh run lên, ma khí bùng phát như tận thế.

- Thiên Ma Vô Cực, Vô Pháp Vô Thiên!

Ma khí âm hàn quét qua không trung, Ma Hoằng hét lớn, ma khí phong bạo bao phủ bầu trời, hóa thành một đại thủ ấn giáng thẳng xuống đối thủ, khí tức ngũ nguyên Hóa Hồng đỉnh phong phóng thích rất triệt để.

Thời điểm tranh đoạt danh ngạch Hồng Hoang Điện, Ma Hoằng vừa lúc đột phá tứ nguyên Hóa Hồng, hơn một ngàn năm trăm năm qua, được sự trợ giúp tài nguyên ở trong tộc và Hồng Hoang Điện, hắn đạt tới ngũ nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, thực lực ngạo thị cùng thế hệ.

- Lại là chiêu này sao?

Nhìn thủ ấn che trời kia, Lục Kinh Vân thì thào, đôi mắt bắn ra huyết quang, sau đó hào quang đen trắng xuất hiện, hào quang đen trắng luân chuyển như ngày và đêm, trường bào phất phơ, hắn không lùi mà tiên thẳng về phía Ma Hoằng, ngưng kết thủ ấn đánh ra một chưởng mang theo đồ án âm dương.
- Đi.

Chỉ một chữ ‘ đi ’ vang lên, chưởng của Lục Kinh Vân đánh nát không gian, không gian sinh ra gợn sóng rất mạnh, thủ ấn nhanh như lôi điện đánh thẳng vào Ma Hoằng.

- Ma Hoằng cẩn thận, ngươi không còn là đối thủ của Lục Kinh Vân!

Khi Lục Kinh Vân ra tay, bỗng dưng trong đội ngũ Thiên La minh, Minh Thương và hai đại hán phía sau biến sắc, trong chốc lát thân ảnh của hắn nhanh như tia chớp lao về phía Lục Kinh Vân, ma khí ngập trời bạo phát, thân ảnh này mang theo uy thế đáng sợ, lập tức vận dụng ma quyền đánh thẳng vào người Lục Kinh Vân.

- Ma Đạt Ma, tiểu bối giao thủ, con mẹ nó ngươi xen tay vào làm gì?

Trong nháy mắt này, rất nhiều cường giả Thương Khung Minh định hành động, Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La hét lớn, thân ảnh lao thẳng tới phía trước.

Xùy...

Trong thời gian ngắn, Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La lập tức nhào tới phía trước ngăn cản tên đại hán đang công kích Lục Kinh Vân, cánh tay chấn động, hắn lập tức xiết chặt nắm đấm đánh ra một quyền cực mạnh, không gian sinh ra vết nứt không gian thật lớn, một quyền này mang theo uy thế hồng hoang bá đạo...
Lục Kinh Vân ra tay không bị quấy nhiễu, trong ánh mắt khϊếp sợ của nhiều người, chưởng ấn mang theo đồ án âm dương đánh thẳng vào ma thủ đang giáng xuống.

Xoẹt!

Cả hai va chạm nhau, không gian chấn động rất mạnh, loại va chạm này không sinh ra bất cứ âm thanh gì, hào quang âm dương quét qua bốn phía, ma khí ngập trời ăn mòn tất cả, trong ánh mắt khϊếp sợ của nhiều người, một chưởng đánh mang theo đồ án âm dương đánh nát ma thủ, đánh thẳng vào thân thể Ma Hoằng.

Chỉ trong nháy mắt này, ánh mắt Ma Hoằng mở to như cá chết, thần sắc đầy khϊếp sợ, gương mặt anh tuấn của hắn cứng lại, vào lúc này hắn biết rõ mình không thể ngăn cản, không thể địch nổi.

PHỤT!

Chưởng ấn đánh thẳng vào thân thể, Ma Hoằng phun ma huyết, sau đó thân thể hắn bay đi như con chim gãy cánh, hắn lập tức va chạm vào ngọn núi sau lưng.
Ầm ầm!

Cả ngọn núi khổng lồ bị hủy diệt, sơn băng địa liệt, đất rung núi chuyển, tảng đá rơi xuống, rất nhiều cường giả nhìn thấy liền biến sắc.

Bành!

Giờ phút này trong không gian có tiếng nổ kinh người, năng lượng phong bạo càn quét không gian, hai thân ảnh lập tức xuất hiện, một đại hán đầy ma khí bị đẩy lui mấy trăm trượng, đυ.ng nát cả phiến hư không mới đứng lại được.

Mà thân thể còn lại như cột điện chỉ lui ra sau hai bước, người này chừng mười bảy mười tám tuổi, thân hình rắn chắc cao ngất, màu da cổ đồng, lực lượng bạo tạc kinh người, đôi mắt thâm thúy tỏa ra màu sắc mê người, khí chất đường hoàng bá đạo, người ra tay chính là Hồng Vũ.

So sánh với Hồng Vũ, đại hán trung niên ra tay miễn cưỡng đứng vững, vẻ mặt nhìn Hồng Vũ đầy sợ hãi, một quyền bị đối phương đánh bại, khí tức trong người cuồn cuộn, nếu không phải hắn cố ngăn cản, thiếu chút nữa đã phun máu tươi, khi đó mất mặt còn nhiều hơn, thực lực thiếu niên này quá khủng bố.

- Thánh Hồng Cảnh.

Đại hán trung niên khϊếp sợ, trên người thanh niên hiện tại tỏa ra khí tức như thiên uy, rõ ràng đã đạt tới Thánh Hồng Cảnh, trong Thương Khung Minh vẫn còn che dấu một Thánh Hồng Cảnh.

- Đã sớm nhìn các ngươi không vừa mắt, dám đánh lén Kinh Vân sư huynh, tên gia hỏa không biết xấu hổ ngươi muốn chết.

Ánh mắt Hồng Vũ nhìn qua đại hán đầy ma khí kia, tiếng quát của hắn đủ làm Hóa Hồng Cảnh choáng váng, linh hồn rung rung, Hồng Vũ định lao tới đánh tên đại hán lần nữa.

- Hồng Vũ, được rồi!

Lục Lâm Thiên lên tiếng, hơi phất tay, hắn đi tới phía trước.

- Vâng, sư phụ.

Hồng Vũ thu liễm khí tức, sư phụ đã lên tiếng, hắn cung kính lui về, nhìn đại hán đầy ma khí kia, hắn quát:

- Ngươi cẩn thận cho ta, lần sau còn dám trêu chọc ta, ta không xé xác ngươi thề không bỏ qua.

Nghe Hồng Vũ quát tháo, đại hán kia không dám nói gì, nhưng mặt mo của hắn đã trướng lên như gan heo, ánh mắt nhìn Hồng Vũ đầy sợ hãi, người chung quanh cũng khϊếp sợ với thực lực Hồng Vũ biểu hiện ra.

Xì xào.

Giờ phút này Ma Phủ Đạo Tổ Bà Thiên La cũng nuốt nước bọt, cầm Ma Tôn Lệ Huyết Phủ trong tay, ánh mắt dò xét Hồng Vũ, hắn mở to mắt như sắp rơi mắt ra ngoài. Dựa vào Ma Tôn Lệ Huyết Phủ, hắn cũng chỉ đánh nhau sàn sàn với Ma Đạt Ma, cho dù xuất động át chủ bài cũng chỉ hơi mạnh hơn một chút, nhưng mà Hồng Vũ lại có thể dùng một quyền đánh bay Ma Đạt Ma, hắn hiểu rõ điểm này chứng minh cái gì.

- Hồng Vũ là Thánh Hồng Cảnh.

Lão Ảnh, Lục Ngô, Tử Hoàng, Phong Hành Thiên Chủ, Vạn Độc Chí Tôn vào lúc này vô cùng ngạc nhiên, mọi người biết rõ thực lực Ma Đạt Ma, nhưng tên này ăn thiệt thòi dưới một quyền của Hồng Vũ, từ đó chứng tỏ Hồng Vũ mạnh như thế nào!

Xoẹt!

Không gian bị nghiền nát, thân thể Ma Hoằng uể oải đứng lên, sắc mặt tái nhợt, gương mặt máu tươi đầm đìa, ánh mắt khϊếp sợ và không dám tin, hắn không ngờ chỉ một chiêu đã bại thảm như vậy, bị đánh như chó chết.

Lục Kinh Vân ngạo nghễ đứng đó, nhìn thẳng Ma Hoằng, nói:

- Ma Hoằng, ngươi bại, hiện tại ngươi trong mắt ta đã là con sâu cái kiến, gϊếŧ ngươi, ta lật tay có thể diệt, sau này ngươi không có tư cách để ta ra tay nữa.

Vừa dứt lời, Lục Kinh Vân trực tiếp quay người quay lại sau lưng Lục Lâm Thiên, hiện tại hắn đã giẫm nát Ma Hoằng dưới chân, thực lực cả hai đã cách biệt quá xa.

PHỤT!

Mắt thấy Lục Kinh Vân quay người rời đi, Ma Hoằng phun ra một ngụm ma huyết. Thời điểm thân ảnh kia quay người lại không ra tay nữa, kể từ lúc đó hắn cảm thấy đây là sỉ nhục lớn nhất đời, là miệt thị trần trụi, đại biểu hắn sau này không có tư cách đối mặt với người ta.

- Lục Kinh Vân đã là thất nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, lúc này mới trải qua một ngàn năm trăm năm mà thôi.

- Lục Kinh Vân lúc trước thua Ma Hoằng, nhưng bây giờ Ma Hoằng không có tư cách vượt qua Lục Kinh Vân, lúc trước bại, đối với Lục Kinh Vân là phúc không phải họa, bằng không Lục Kinh Vân cũng không tiến vào trong đệ nhất Hồng Hoang Điện tu luyện, đây là tác dụng của đệ nhất Hồng Hoang Điện đấy.

- Hồng Vũ càng mạnh hơn nữa, Thiên Ma Tộc Ma Đạt Ma chính là Thánh Hồng Cảnh ah, thì ra Hồng Vũ đã là Thánh Hồng Cảnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.