Chương trước
Chương sau
- Lâm Thiên, trên đời này thực sự có người giống như vậy sao? Trừ tỷ muội song sinh ra, sợ rằng cũng không có cách nào giải thích chuyện giữa Phogn Du Du của Phong gia và Ma Linh Yêu nữ kia.

Độc Cô Cảnh Văn dường như có chút hứng thú với chuyện này.

- Ta cũng không biết, bất quá ta sẽ cố gắng điều tra cho rõ.

Lục Lâm Thiên nói.

Bắc Cung Vô Song nhìn qua Lục Lâm Thiên, miệng khẽ mỉm cười, sau đó lại thở dài một chút rồi nói với Lục Lâm Thiên:

- Lâm Thiên, theo chàng nói, chàng và Ma Linh Yêu nữ kia đã có tình cảm, nếu như còn có thể gặp lại nàng ta, chàng nhất định phải trả khoản nợ tình này.

Lục Lâm Thiên nhìn qua Bắc Cung Vô Song mà không nói gì, nhưng trong mắt lại nổi lên không ít rung động.

- Hái hoa ngắt cỏ khắp nơi, ta đi bế quan, nhắm mắt làm ngơ vậy.

Vân Hồng Lăng đứng dậy, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên.
- Chúng ta cũng đi bế quan, tránh khỏi nhìn thấy hắn lại thấy phiền.

Nhị nữ Vân Hồng Lăng và Lam Linh lập tức đứng dậy, có chút ghen tuông, miệng thở phì phò rời khỏi sảnh.

Độc Cô Cảnh Văn nhìn tam nữ Vân Hồng Lăng thở phì phò rời đi, nàng nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Lâm Thiên, nhanh đi an ủi 3 người đi.

Lục Lâm Thiên cười khổ gật gật đầu, sau đó lập tức đứng dậy đuổi theo tam nữ.

- Hồng Lăng, Tiểu Linh, Lam Linh đã là mẫu thân mà còn không lớn, có đôi khi muội thực sự hâm mộ ba người này.

Nhìn Lục Lâm Thiên đuổi theo tam nữ, Lăng Thanh Tuyền cười nhạt một tiếng, trong mắt tràn nhu tình và bình yên.

Nghe vậy Bắc Cung Vô Song khẽ nâng bàn tay trắng nõn nà lên, trên cổ tay trắn ngần có một vòng phỉ thúy phản lại một chút ánh sáng lên trên khuôn mặt tinh xảo của nàng. Trong mắt có một chút quang mang, ngay lập tức ánh mắt nổi lên rung động, miệng nói với Lăng Thanh Tuyền:
- Không phải là ba người muội ấy không lớn, mà do Lâm Thiên thân là phụ thân mà còn lưu tình khắp nơi như vậy.

- Đa tình chung quy so với vô tình còn tốt hơn. Bản tính của chàng chính là đa tình, lại hay báo đáp ân tình, chúng ta đã quản không được vậy thì dứt khoát không cần quản. Như vậy chàng sẽ thu liễm một chút, sẽ không làm chuyện khiến cho chúng ta không thoải mái.

Độc Cô Cảnh Văn cười cười, thế nhưng trong đôi mắt lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Mấy ngày sau, bên ngoài bí cảnh Hoàng gia trong mật địa Thiên giới, Lục Lâm Thiên cũng không có nhìn thấy Hoàng Dật mà do một trưởng lão Hoàng gia gọi là Hoàng Hiên trưởng lão dẫn hắn đi xuống. Tiến vào trong bí cảnh Hoàng gia, đệ tử Hoàng gia ven đường cúi đầu không nói gì, ngạo khí tiêu tán.

Trong bí cảnh Hoàng gia, áo nghĩa linh hồn mênh mông tràn ngập, Lục Lâm Thiên có một loại cảm giác như trở lại Linh Vũ ảo cảnh của Vân Dương Tông khi trước.
...

Hoàng hôn, chiều tà, những ngọn núi đứng sừng sững.

Áo choàng màu đen trên người Mạc Kình Thiên khẽ tung bay, nhìn qua có vẻ phóng khoáng, hắn nhìn một nam tử to lớn cao ngạo trước người, ngẩng đầu nói:

- Đại đương gia của Phong Vân sơn, không ngờ bản thân lại tới từ Phong gia, đường đường là Cổ tộc đứng đầu trong bát đại Cổ tộc. Có lẽ ngươi đã sớm biết ta ở trong mật địa Thiên giới a.

Thân ảnh to lớn vạm vỡ mặc trường bào màu lam kia khẽ nhúc nhích, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười vui vẻ, người này nói:

- Sao nào? Lâu như vậy ta không tới thăm đệ, đệ giận ta sao?

- Không dám, ngươi là lão dại, ai dám giận ngươi.

Mạc Kình Thiên liếc nhìn Phong Bá Nam, rõ ràng có chút giận dữ mà lại nén ở trong lòng.

- Ha ha.

Phong Bá Nam mỉm cười, vỗ vỗ vai Mạc Kình Thiên, ánh mắt trầm xuống một chút rồi nghiêm túc nói:

- Tam đệ, việc này ngu huynh tạ lỗi với đệ, thật sự là bất đắc dĩ, trên người có việc trọng đại cho nên không thể không làm như vậy.

- Nói như vậy Tam muội chính là Phong Du Du, Phong Du Du chính là tam muội sao?

Mạc Kình Thiên nhìn qua Phong Bá Na, dường như trong lòng hoang mang, những nghi vấn trong lòng hắn lúc này đột nhiên được cởi bỏ, hắn nói:

- Tam muội cởi bỏ tất cả tình cảm trong cơ thể cho nên mới biến thành như vậy sao?

Phong Bá Nam gật đầu, xem như trả lời, hắn nhìn qua Mạc Kình Thiên rồi nói:

- Nhị đệ, tình huống của tam muội đệ cũng biết rõ một ít. Trong lúc nhất thời ta cũng khó mà nói rõ được. Tìm một nơi ta sẽ nói rõ cho muội. bên Lục Lâm Thiên kia, đệ tạm thời không nên nói cho hắn thì tốt hơn. Đây cũng là vì tốt cho tam muội.

Tu luyện không năm tháng, thời gian đảo mắt trôi qua.

Năm năm lẻ tám tháng, sau khi Lục Lâm Thiên bước ra khỏi bí cảnh Hoàng gia, hai mắt càng thêm thâm thúy, toàn thân có chấn động vô hình khiến cho linh hồn người ta nhộn nhạo.

- Uy áp linh hồn thật mạnh.

- So với Hoàng Dật đại ca còn mạnh hơn không ít.

- Hoàng Dật đại ca vì thua Lục Lâm Thiên này lần trước mà đã lần nữa bế quan.

Đám thanh niên nam nữ Hoàng gia ngẩng đầu nhìn qua nam tử mặc áo bào xanh kia, linh hồn uy áp trong lúc vô hình khiến cho ánh mắt bọn họ rung động ngạo khí không còn lấy một chút nào.

- Thiếu chủ.

- Lâm Thiên.

- Lâm Thiên đại ca.

Lục Lâm Thiên trở lại đình viện trên ngọn núi, hơn năm năm ở trong mật địa Thiên giới này cũng không có bao nhiêu biến hóa. Đám người Vô Tướng, Bắc Cung Vô Song, cùng với đám người Lục Đào, Lục Lộ ở trong đình viện trên núi nhìn thấy Lục Lâm Thiên đều mừng rỡ không thôi.

- Lục Soái, người đi ra vừa đúng lúc. Ta đang không biết nên làm thế nào, may mà người đi ra.

Lục Linh đến bên người Lục Lâm Thiên rồi nói, hắn hít sâu một hơi, dường như trong lòng trút được gánh nặng.

Đây là lần đầu tiên Lục Lâm Thiên nhìn thấy bộ dáng Lục Linh ngưng trọng như vậy, hắn hỏi Lục Linh:

- Sao vậy? Xảy ra chyện gì sao?

Lục Linh nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Bên trong có nói rõ, về Tuyên Cổ điện.

Nghe vậy ánh mắt Lục Lâm Thiên lập tức nhảy lên, gật đầu với Lục Linh.

Một lát sau, trong sảnh, chỉ có đám người Lục Lâm Thiên, Bắc Cung Vô Song, Vô Tướng, Lục Linh và những người cực kỳ thân cận ngồi bên trong.

Tin tức từ Tuyên Cổ điện cũng khiến cho Lục Lâm Thiên có chút sốt ruột, hắn lập tức hỏi Lục Linh:

- Lục Linh, Tuyên Cổ điện xảy ra chuyện gì sao?

- Một đại sự.

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Linh mới ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Ta cũng mới từ trong miệng của Lôi sư huynh mà biết được. Không lâu trước Lôi sư huynh nhận được tin tức, nghe nói trong hàng đệ tử của Tuyên Cổ điện xuất hiện một Bất Diệt thiên thể, tăng thêm lần này Thân Vương đại hội đã sắp tới gần. Cho nên Tuyên Cổ điện quyết định lần này trên Thân Vương đại họi chuẩn bị thử nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền đỉnh, đến lúc đó năm đại Thân Vương, còn có cơ hồ tất cả tinh anh trong Tuyên Cổ điện đều tham gia. Nếu như có thể nhận chủ được thánh vật, đến lúc đó sẽ trở thành Thánh chủ của Tuyên Cổ điện.

- Thân Vương đại hội sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.