Chương trước
Chương sau
- Lục Lâm Thiên, cho dù ngươi có nói như thế nào thì ngươi cũng tự tay gϊếŧ Pháp Vương, chuyện này rõ như ban ngày a.

Ô Hỏa tán nhân quát lên một tiếng với Lục Lâm Thiên, đây là chuyện rõ ràng như ban ngày, trên chiến đài, nhiều người đều tận mắt nhìn thấy, chuyện này căn bản không có cách nào nói dối.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu, yếu ớt nhìn qua Ô Hỏa tán nhân nói:

- Ô Hỏa lão nhi, con mẹ nó, đầu ngươi vô nước rồi sao? Ta và Pháp Vương khiêu chiến với nhau, trong lúc giao thủ khó tránh khỏi sai lầm, Pháp Vương chết chính là chuyện ngoài ý muốn. Ở trên Chiến đài Pháp Vương ngoài ý muốn mà vẫn lạc, chuyện này liên quan gì tới ta? Nói cho cùng cũng chỉ có thể trách thực lực hắn không đủ, đầu Ô gia các ngươi có mủ mà thôi.

- Tuyệt, tiểu tử này đã sắp xếp đường lui từ trước, tất cả đều được chối bỏ không còn một chút nào a.
Lục Lâm Thiên vừa mới nói xong, Nhâm Ngã Hành nhìn Lục Lâm Thiên, tinh mang trong mắt chớp động, không khỏi âm thầm vỗ tay tán thưởng.

Những lão nhân như Tịnh Kiếm Hoàng, Quỷ Cốc Hoàng giả lúc này cũng cảm thán nhìn Lục Lâm Thiên, nếu nói trước đó Lục Lâm Thiên này không sắp xếp trước mà nói, có đánh chết bọn họ cũng không tin, chuyện này vô cùng kín kẽ, không có một chút sơ hở nào.

Đúng như suy đoán của mọi người, trước đó Lục Lâm Thiên cũng muốn rời khỏi mật địa Thiên giới sớm một ít, về sau tất cả lại dựa vào tình huống mà hành động. Lần đầu tiên vì đánh chết người Chấp pháp đoàn mà bị trừng phạt tiến vào trong Thương Khung chiến trường, khi đó Lục Lâm Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng cho lúc này.

Vốn Lục Lâm Thiên cũng không phải là người lỗ mãng, kế hoạch này đã sắp xếp từ lâu, đương nhiên hiện tại chối bỏ không còn một chút quan hệ nào với hắn.
Đối với thế lực khác và Cổ tộc trong mật địa Thiên giới, Lục Lâm Thiên còn không muốn đắc tội, cho nên nếu không cần phải đắc tội thì Lục Lâm Thiên cũng không muốn làm vậy. Thứ nhất, hắn còn muốn lĩnh ngộ trong mật địa Thiên giới. Thứ hai, Phi Linh môn và người Linh Vũ thế giới cùng với người Vô Sắc thế giới cần có chỗ đặt chân, thứ ba, những năm gần đây Lục Lâm Thiên cũng coi như mình là một bộ phận của Thượng Thanh đại thiên thế giới.

Cho nên nếu như không cần Lục Lâm Thiên cũng không muốn rời khỏi Thượng Thanh Đại thiên thế giới.

Thái A nhìn sư phụ, đám người Vô Tướng nhìn qua Lục Lâm Thiên, dường như đã sớm quen như vậy rồi.

Thái A và đám người Vô Tướng hiểu rõ, sư phụ và Thiếu chủ của bọn hắn vừa có văn vừa có võ, không có gì mà không làm được.
Lục Linh nhìn Lục Lâm Thiên với con mắt khác, ánh mắt âm thầm biến đổi.

- Lục Lâm Thiên, ngươi...

Ô Hỏa tán nhân giận dữ, khuôn mặt vì nghẹn khuất mà đỏ bừng, Lục Lâm Thiên này không chút khách khí nào với hắn, cũng không đặt hắn vào trong mắt chút nào.

- Lục Lâm Thiên, ngươi gϊếŧ Pháp Vương ở trên Chiến đài sao? Chuyện đó ngươi có thể nói láo, thế nhưng chuyện ngươi đánh chết người được phong hào Chiến thần của Phượng Hoàng nhất tộc ta thì sao? Chính Phượng Viêm trưởng lão tận mắt nhìn thấy, Hộ thần đội tận mắt nhìn thấy, để xem ngươi nói thế nào.

Âm thanh lạnh lẽo của Hỏa Loan vang vọng, đây chính là sự thật mà Lục Lâm Thiên không có cách nào phủ nhận, đánh chết người có phong hào Chiến Thần, bất kể như thế nào, người trong mật địa Thiên giới cũng không thể mặc kệ, tội danh này không thể bao che được.

- Cái này...

Lời nói của Hỏa Loan lập tức khiến cho sắc mặt mọi người biến đổi, vô duyên vô cớ đánh chết người được phong hào Chiến Thần, đây quả thực không phải là chuyện bình thường, mà Hỏa Viêm lại tận mắt nhìn thấy, quả thực không có cách nào chối bỏ.

Từng ánh mắt lập tức nhìn về phía Lục Lâm Thiên, đánh chết người được phong hào Chiến Thần, chuyện này vô cùng lớn.

Phượng Dục kia chính là kỳ tài khó có được mà Phượng Hoàng nhất tộc những năm nay có được, lúc này lại bị Lục Lâm Thiên đánh chết. Phượng Hoàng nhất tộc sẽ không từ bỏ ý đồ, cho dù liều mạng cũng là chuyện có khả năng.

Mọi người đều hiểu rõ Phượng Hoàng nhất tộc này vô cùng khó dây vào, từ trình độ nào mà nói, Phượng Hoàng nhất tộc này so với Nhâm gia cùng Tịnh gia còn mạnh hơn, cho dù là một Cổ tộc ở trước mặt Phượng Hoàng nhất tộc cũng không dám quá mức.

Từng ánh mắt nhìn soi mói vào người, nhưng Lục Lâm Thiên vẫn bình thản, lạnh nhạt, hắn nhìn Hỏa Loan nói:

- Con gà mái, ngươi vừa mới nói gì? Ai tận mắt nhìn thấy ta gϊếŧ Phượng Dục gì đó? Ta không biết ai là Phượng Dục a, ngậm máu phun người.

- Tiểu tạp chủng, lần này ngươi không chối được đâu.

Hỏa Loan nổi trận lôi đình, lập tức nói với Phượng Viêm bên người:

- Phượng Viêm trưởng lão, đem chuyện ngươi nhìn thấy nói ra một lần.

Phượng Viêm nghe vậy trường bào đỏ thẫm khẽ tung bay, lập tức tiến lên một bước, từng đạo ánh mắt trên không trung lập tức nhìn vào người Phượng Viêm, chỉ có khóe miệng Lục Lâm Thiên là vẫn nở nụ cười vui vẻ.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Phượng Viêm nhìn Hỏa Loan bên người, lập tức mở miệng nói:

- Hỏa Loan trưởng lão, là thế này, sau khi Phượng Thất biết được Lục Lâm Thiên trở lại mật địa Thiên giới, sợ rằng chuyện lần trước Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta bán đứng thời gian và lộ tuyến Lục Lâm Thiên trở lại mật địa Thiên giới, sợ chuyện lấy được hai kiện Thông Linh bảo khí trong tay Thiên La minh bại lộ, sợ rằng vì chuyện đó mà Lục Lâm Thiên đối phó với Hoàng Lạc Nhan cùng Phượng Dục, cho nên mới gọi Hoàng Lạc Nhan và Phượng Dục trở lại tổ địa.

- Phượng Viêm, ngươi nói hươu nói vượn gì đó? Ngươi có biết ngươi đang nói gì hay không?

Phượng Viêm còn chưa nói xong, sắc mặt Hỏa Loan đã chuyển thành dữ tợn khiến cho người ta sợ hãi. Khuôn mặt trắng bệch, cơ hồ gần như phát điên ngắt lời Phượng Viêm.

Đường Ám trưởng lão cùng với cơ hồ tất cả mọi người có mặt ở đây khϊếp sợ không thôi, vẻ mặt biến sắc, ánh mắt kinh hãi.

Ai cũng rõ, theo như lời Phượng Viêm vừa nói, chuyện này đủ để khiến cho Phượng Hoàng nhất tộc trên Thượng Thanh thế giới và Nguyệt Hoàng thế giới lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Mà lúc này đám người Ô Hỏa tán nhân nghe vậy không khỏi hoảng sợ.

- Hỏa Loan trưởng lão, ta còn chưa nói xong, chúng ta sợ chuyện chúng ta âm thầm ủng hộ Diệt Linh minh tiêu diệt Lục gia bại lộ, tăng thêm bán đứng tin tức cho Thiên La minh, cho nên lần này phải gϊếŧ Lục Lâm Thiên diệt khẩu mới được.

Phượng Viêm không để ý tới Hỏa Loan mà tiếp tục nói.

- Phượng Viêm, đủ rồi, ngươi bị tẩu hỏa nhập ma, nói hươu nói vượn.

Hỏa Loan gần như gầm lên một tiếng, sắc mặt trắng bệch, thân hình mềm mại run rẩy bất định. Nếu không phải lúc này đang ở trước mặt tất cả mọi người thì nàng hận không thể lập tức diệt Phượng Viêm này.

- Phượng Viêm, Hỏa Loan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phượng Hoàng nhất tộc các ngươi tốt nhất nên nói cho rõ.

Đường Ám trưởng lão mở miệng, vẻ mặt lúc này nhìn Phượng Viêm và Hỏa Loan đều rất khó coi. Quanh thân có khí tức nương theo chấn động khủng bố lan tràn ra. Trước đó lần thứ nhất Lục Lâm Thiên bị bán đứng, mật địa Thiên giới vẫn còn đang điều tra, thế nhưng bọn họ cũng không điều tra ra được. Bán đứng Thượng Thanh thế giới, chuyện này đủ để khiến cho Phượng Hoàng nhất tộc trong Nguyệt Hoàng thế giới lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.