Chương trước
Chương sau
Oanh!

Thời điểm thanh niên tục tằng đáp xuống chiến đài, cả chiến đài run lên, quanh người hắn có khí tức hùng hồn bộc phát, không gian chung quanh thân thể của hắn chấn động không nhỏ.

Nhìn thấy cái này một khôi ngô tục tằng thanh niên, người chung quanh không ngừng động dung.

- Xem ra gia hỏa này tới đây vì Lục Linh.

Trên không trung, Băng Nhu nhìn thanh niên tục tằng kia, nàng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn bao nhiêu, đã sớm phát hiện ra hắn.

- Hắn cũng tới, không biết những năm qua thực lực của hắn như thế nào, lúc trước chúng ta đi tới, hắn thua trong tay Băng Nhu, sau đó chưa từng giao thủ qua, về sau vẫn dừng ở Thiên Bảng thứ mười bốn không động đậy.

Trên ngọn núi xa xa, Đường Dần nói về thanh niên tục tằng kia.

Lôi Tiểu Thiên nói:

- Nghe nói tên này đột phá Tuyên Cổ Cảnh cao giai cách đây không lâu, có thể nói rất mạnh, trong chấp pháp đội chỉ có hắn năm đó không ăn thiệt thòi trong tay Lục Lâm Thiên, về sau cũng không có người nào dám chọc hắn.
- Nghe nói lúc trước tên này thua trong tay Băng Nhu tỷ, cũng chưa xuất toàn lực, dường như cũng không quá chói mắt.

Đường Tiểu Tiểu nói.

Lôi Tiểu Thiên nói:

- Tên này có thể đi tới bước này, những năm qua dừng chân ở Thiên Bảng thứ mười bốn, sợ rằng có bí mật không nhỏ.

- Không nghĩ tới hắn cũng tới.

- Chấp pháp đội Pháp Vương, từ trước đến nay gia hỏa này rất ít khi xuất hiện, không nghĩ tới cũng tới.

- Lần trước người trong chấp pháp đội đi vào Thương Khung chiến trường, chỉ có Pháp Vương là còn tu luyện trong Mật Địa Thiên Giới...

Nhìn qua thanh niên tục tằng trên đài, nhiều người chấn động.

Chấp pháp đội Pháp Vương, hắn khó có thời điểm ra tay.

Chấp pháp đội, đây chính là tồn tại kỳ lạ trong Mật Địa Thiên Giới, là đội tuần tra và quản lý trong mật địa, mỗi lần có người trẻ tuổi đi vào mật địa tu luyện đều bị bọn chúng hạn chế, địa vị không thấp.
Mà chấp pháp đội lần trước địa vị đặc biệt cường thế, bởi vì trong chấp pháp đội có tám đội trưởng, theo thứ tự là Trùng Liệt, Thanh Khải, Mỹ Cơ, Mị Linh, Thiết Thủ, Vô Tình, Sát Thiên, Pháp Vương.

Tám người này đều có tư cách tiến vào mật địa tu luyện, địa vị thậm chí không kém gì phong hào Chiến Hoàng của hai đại liên minh.

Nhưng chỉ khi Lục Lâm Thiên xuất hiện, làm cho chấp pháp đội tổn binh hao tướng, ngay cả đệ nhất nhân Sát Thiên dưới Pháp Vương cũng bị Lục Lâm Thiên đánh chết.

Nhưng tình hình này cũng không quá ảnh hưởng tới chấp pháp đội, chấp pháp đội vẫn còn Pháp Vương tồn tại, ổn cư vị trí Thiên Bảng thứ mười bốn, đủ để vững chắc địa vị chấp pháp đội.

Từ khi Lục Lâm Thiên bị xử trí không biết đi nơi nào, chấp pháp đội yên lặng sau một khoảng thời gian, vẫn là thế lực khó bị dao động dưới cổ tộc trong Mật Địa Thiên Giới.
Trên chiến đài, Lục Linh nhìn thanh niên tục tằng kia, nói:

- Ngươi chính là Pháp Vương?

Pháp Vương nhìn Lục Linh, nói:

- Nghe nói ngươi ở trong Thương Khung chiến trường có quan hệ không nhỏ với Lục Lâm Thiên?

- Đúng vậy, nghe nói Lục soái lúc trước gϊếŧ không ít người chấp pháp đội, ngươi thân là kẻ đứng đầu tám đại đội trưởng, nhưng chưa bao giờ lộ diện qua.

Lục Linh lạnh nhạt nói một câu, những năm này hắn từ lời Thái A biết được chuyện năm đó trong Mật Địa Thiên Giới.

Nghe vậy, sắc mặt Pháp Vương khó coi không ít, trên mặt bắn ra thần sắc lạnh giá, nhìn Lục Linh nói:

- Lục Lâm Thiên đã chết, ngươi có quan hệ sâu với Lục Lâm Thiên, sáng sớm ngày mai, trên chiến đài, ta sẽ xem ngươi là Lục Lâm Thiên, ngươi tự cầu phúc cho mình đi. Vô thượng Niết Bàn không có tư cách kiêu ngạo trước mặt ta.

- Có bản lãnh cứ tìm ta.

Lục Linh lẳng lặng đứng đó, nhìn Pháp Vương, khí thế đối chọi gay gắt, khi tức lăng lệ và sát khí bộc phát.

- Xem ra trận chiến ngày mai chắc chắn không đơn giản.

Cảm giác hai người đối chọi gay gắt, người chung quanh nghị luận với nhau, ngày mai Lục Linh và Pháp Vương chiến đấu không đơn giản, sợ rằng không đơn thuần là khiêu chiến.

- Hy vọng ngày mai ngươi vẫn còn có thể được như vậy.

Pháp Vương lạnh lùng nhìn Lục Linh, hắn cười đầy lãnh ý.

- Ta nghĩ không cần chờ ngày mai đâu, hôm nay luôn đi.

Pháp Vương vừa dứt lời, trên ngọn núi xa xa có hơn mười thân ảnh xuất hiện.

Khi lời này vang lên, trên chiến đài, Lục Linh vẫn đứng đó, đột nhiên thân thể run lên, ánh mắt nhìn thẳng vào những thân ảnh vừa đi tới.

Hơn mười thân ảnh này xuất hiện giữa không trung, nam tử áo bào xanh đi đầu lẳng lặng đạp không, khí độ lạnh nhạt.

Xuy xuy...

Khi nam tử áo bào xanh này vừa xuất hiện ở đây, lập tức có mấy đạo khí tức chấn động.

Trên ngọn núi, Đường Dần, Đường Tiểu Tiểu, Lôi Tiểu Thiên nhìn nhau, bọn họ nhìn nam tử áo xanh kia như nhìn thấy quỷ.

- Đường Bàn Tử, có phải ta hoa mắt hay không, ngươi mau nhìn xem có phải tên kia trở về không?

Lôi Tiểu Thiên dụi mắt hỏi Đường Dần.

- Ta cũng không biết ta có hoa mắt hay không, dường như là gia hỏa kia, nhưng làm sao có thể, tên kia không phải đã bị cường giả Hóa Hồng Cảnh của Thiên Ma nhất tộc cùng Dạ Xoa nhất tộc vây công vẫn lạc rồi sao, tại sao có thể...

Đường Dần cũng hoài nghi vào ánh mắt của mình.

- Chúng ta không có nhìn lầm, là hắn trở về, xem ra tin đồn là giả, Lục Lâm Thiên căn bản không có vẫn lạc, khó trách từ khi Lục Lâm Thiên bị Thiên La minh phục kích, trong Mật Địa Thiên Giới có không ít tin đồn lan truyền, ngay cả chúng ta cũng khó biết được, xem ra tất cả đều có quan hệ với Lục Lâm Thiên.

Đôi mắt dễ thương của Đường Tiểu Tiểu chấn động không nhỏ.

- Khí tức của tên kia càng ngày càng khó nhìn trộm.

Ánh mắt Lôi Tiểu Thiên chấn động nói.

Trên chiến đài, Lục Linh nhìn qua nam tử áo xanh trước mặt, ánh mắt rung rung, bỗng dưng quỳ một gối hành lễ:

- Bái kiến Lục soái!

Người đến chính là Lục Lâm Thiên và Thái A, Vô Tướng, Vu Mã Tam Giới, Lý Cụ, Bắc Đông, Tô Nhan, đều là người Hộ Hoàng đội.

Lục Lâm Thiên đã sớm đi tới chiến đài, hắn vẫn quan sát Lục Linh giao thủ với Băng Trần, từ khi Pháp Vương xuất hiện hắn mới hiện thân.

- Lục Linh đang hành lễ, người nọ là ai thế?

- Không ngờ có thể làm cường giả như Lục Linh hành đại lễ, người nọ có địa vị gì?

- Người tới là ai, trong đó còn có Thái A, nghe nói hắn là đệ tử của Lục Lâm Thiên.

- Không ngờ lại là hắn, là hắn trở về, hắn không có vẫn lạc.

- Trời ạ, đồn đãi là giả, hắn trở về!

- Người nọ rốt cuộc là ai, có địa vị gì?

- Lục Lâm Thiên, là Lục Lâm Thiên đứng đầu cửu hoàng lúc trước, người lĩnh ngộ áo nghĩa kỳ lạ thứ năm, chân lý Niết Bàn!

- Đồn đãi hắn không phải vẫn lạc ở Thương Khung chiến trường hay sao, vì sao có thể...

Trong khoảng thời gian ngắn, khi Lục Lâm Thiên xuất hiện, không ít người trong nơi này nhận ra Lục Lâm Thiên, lập tức bọn họ nghị luận không ít.

Ba chữ Lục Lâm Thiên này tuyệt đối có thanh danh hiển hách trong Mật Địa Thiên Giới.

Trên chiến đài, Pháp Vương nghe xong liền ngẩng đầu nhìn qua thanh niên áo bào xanh trên không trung, ánh mắt lạnh nhạt biến thành khϊếp sợ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.