Chương trước
Chương sau
Thân ảnh tóc bạc già nua nói ra.

- Một tứ nguyên Hóa Hồng Thiên Ma, một tam nguyên Hóa Hồng Dạ Xoa, còn có bốn nhị nguyên Hóa Hồng Lang Linh nhất tộc cùng Phệ Hồn nhất tộc, đội hình thật lớn, đây là đội hình tất sát, cho dù hắn là chân lý Niết Bàn, thực sự thế nào cũng không tránh được, ta đã tìm mấy thế giới chung quanh, một chút khí tức cũng không có.

Thân ảnh cao ngất nắm chặt nắm đấm, chung quanh thân thể của hắn có mây mù chấn động.

- Không nghĩ tới chúng ta muôn vàn phòng bị, nhưng không ngờ bọn chúng to gan như vậy, trực tiếp lẻn vào đến không gian trùng động phục kích bên ngoài khe hở thế giới.

Tóc trắng thân ảnh già nua người trầm giọng nói:

- Lúc này đây rõ ràng cho thấy đã để lộ tin tức, bằng không Thiên La minh làm sao biết thời gian rõ ràng như vậy, nhưng chúng ta cũng không xác định được là ai rò rỉ tin tức, lúc này chúng ta cần làm ít động tác, trong chúng ta có sâu mọt, không thể lại dễ dàng tha thứ cho chúng tồn tại.
Thân ảnh cao ngất đứng đó, khí tức vô hình chấn động, mang theo xu thế bế nghễ thiên hạ, nói:

- Tốt cho Thiên Ma nhất tộc, Dạ Xoa nhất tộc, Phệ Hồn nhất tộc, Lang Linh nhất tộc, lần này chúng triệt để chọc giận ta rồi, cũng phải trả giá thật nhiều, tuyệt đối là cái giá lớn.

- Bọn chúng phải trả cái giá lớn, Lục Lâm Thiên vẫn lạc là tổn thất của cả Thế giới Thượng Thanh, đây là tổn thất quá lớn. Cũng trách ta, lúc trước không nên dễ dàng tha thứ đám sâu mọt này, không nên để hắn tiến vào trong Thương Khung chiến trường, bằng không cũng không có chuyện này.

Lão giả già nua than thở, trong mắt mang theo hối hận không nhỏ.

- Đúng, ta có lẽ đến hỏi hắn, có lẽ...

Thân ảnh cao ngất nghĩ tới cái gì đó, bỗng dưng thân ảnh biến mất trong mây mù.

- Một cái giá lớn quá lớn, cái giá lớn này Thế giới Thượng Thanh trả không nổi, ai...
Lão giả già nua than thở, lúc này lắc đầu rời đi.

.................................

- Sẽ không đâu, Lục soái không thể vẫn lạc được, với thực lực của Lục soái, làm sao có thể...

Tổng bộ Lục gia quân, tổng bộ quân đoàn Hùng Phong, mấy trăm đạo khí tức hùng hồn đứng đó, ánh mắt rung rung, tất cả ánh mắt đỏ rực nhìn qua đám người Nhược Linh đạo nhân cùng Băng Thiên Lý.

Ánh mắt Băng Thiên Lý mang theo bi thương, nhìn mọi người, nói nhỏ:

- Chư vị, ta cũng không tin, nhưng tin tức này là từ trong Mật Địa Thiên Giới truyền ra ngoài, Lục soái và Lục Linh phó soái, Thái A, Hạo Thần hoàng giả lúc quay về Mật Địa Thiên Giới, nửa đường tao ngộ tứ nguyên Hóa Hồng Thiên Ma, một tam nguyên Hóa Hồng Dạ Xoa, còn có bốn nhị nguyên Hóa Hồng Lang Linh nhất tộc cùng Phệ Hồn nhất tộc vây công, Lục soái một mình hấp dẫn bọn chúng, cuối cùng Hạo Thần hoàng giả, Lục Linh phó soái, Thái A thuận lợi đào thoát, hưng Lục soái vẫn lạc rồi.
- Tại sao có thể như vậy, như thế nào...

Nam thúc Độc Cô Ngạo Nam, Đoan Mộc Khung Thiên, Chí Thánh đại đế, ba người lập tức bước chân lảo đảo, thân thể ngồi bệch trên ghế, ánh mắt ngây ngốc dần dần mơ hồ.

- Lục soái.

Nhiều cường giả Lục gia quân quát lên, hai đấm nắm chặt, trong mắt đầy tơ máu.

...

Trong Thế giới Vô Sắc vô cùng buồn bã, Lục Lâm Thiên đứng đầu cửu hoàng bất hạnh vẫn lạc truyền ra, cả thế giới yên lặng, sinh linh trong Thế giới Vô Sắc bi ai.

Tất cả người Thế giới Vô Sắc cũng biết, những năm gần đây Thế giới Vô Sắc bắt đầu quật khởi, có được rất nhiều tài nguyên tu luyện, cả Thế giới Vô Sắc được lợi. Mà ngay cả người Thế giới Vô Sắc đi ra ngoài còn được tôn kính, tất cả là nhờ vào Lục Lâm Thiên đi ra từ Thế giới Vô Sắc.

Nam tử áo bào xanh kia đã trở thành biểu tượng của Thế giới Vô Sắc, biểu tượng này giống như đồ đằng, tất cả mọi người vừa nghĩ tới Thế giới Vô Sắc sẽ không tự chủ nghĩ tới thân ảnh áo xanh này.

Thế giới Vô Sắc Phi Linh Môn, các đệ tử buồn bã.

- Không phải đâu, qua nhiều năm như vậy, hắn gặp nạn vô số, mỗi lần đều biến nguy thành an, lần này cũng không thể chết được.

Trong nội điện có rất nhiều thân ảnh đứng đó, ánh mắt Bắc Cung Vô Song tin tưởng vững chắc, toàn thân tỏa ra khí chất trang nhã hồn nhiên thiên thành, tuyệt mỹ giống như trích tiên, lại nhìn qua Lục Du Thược bên cạnh, nói:

- Du Thược, việc này cứ phong tỏa đi, tạm thời đừng cho Kinh Vân, Tượng nhi, Xảo nhi, Thành nhi, Âm nhi, Doanh Nhi biết rõ, sẽ ảnh hưởng tâm tình bọn họ. Theo ta suy đoán, bây giờ đang có người đối phó Lục gia, phụ thân ngươi không có ở đây, cũng chỉ có dựa vào các ngươi, cho nên các ngươi không thể chậm trễ.

Lục Du Thược gật đầu, đôi mắt đen nhánh mơ hồ, do dự một hồi, khẽ cắn, nói với Bắc Cung Vô Song:

- Vô song đại nương, phụ thân ta hắn thực không có chuyện gì sao?

Trong thiên địa, trong khu vực này năng lượng thiên địa dồi dào sinh cơ.

Dãy núi xanh um tươi tốt, khói trắng ngà sữa không ngừng phiêu đãng nơi nơi giống như tiên cảnh.

Trong đại điện phong cách cổ xưa, linh hồn thể Phượng Viêm ngồi ngay ngắn, thần sắc âm lệ, nói:

- Rốt cục đã chết, khặc khặc, tiểu tạp chủng này thiên phú tuyệt đỉnh cỡ nào cũng chết, nhưng tạp chủng này chết không thể tiêu đi mối hận của ta, ta sẽ không tha cho người bên cạnh hắn, ta muốn cho hắn chết cũng phải hối hận!

- Gần đây nên an tĩnh một chút, Hỏa Loan trưởng lão đã truyền tin tức trở về, đối với Lục Lâm Thiên chết, cấp trên đã hoài nghi có người báo tin tức, đang rất tức giận, tuyên bố tuyệt không buông tha, nếu chúng ta vào thời điểm này đối phó người có quan hệ với Lục Lâm Thiên, đây không phải chuyện sáng suốt.

Trong đại điện có đại hán mặc hoa phục nói ra, trên người có hào quang đỏ thẫm bao phủ.

Phượng Viêm nghe vậy, ánh mắt lành lạnh, lạnh nhạt nói:

- Đương nhiên cấp trên sẽ hoài nghi Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta, chỉ tiếc chúng ta lại không phải người ngu, làm gì có chuyện tự mình đi mật báo chứ, cho dù chúng tìm vỡ đầu cũng không có chứng cớ.

- Nhưng thời điểm này chúng ta nên an tĩnh, Lục Lâm Thiên đã chết, hai kiện thông linh bảo khí cũng đã tới tay, chuyện còn lại không liên quan tới chúng ta.

Trung niên mặc hoa phục thỏa mãn với kết cục này, nói với Phượng Viêm:

- Về phần người có quan hệ với Lục Lâm Thiên, động hay không động cũng không ảnh hưởng lớn.

Nghe vậy, Phượng Viêm lập tức trầm giọng nói:

- Ngươi đừng quên, Lục Lâm Thiên thành công đạt tới chân lý Niết Bàn, về sau Lục gia sớm muộn gì cũng trở thành gia tộc cao cấp nhất trong ba ngàn thế giới, con cái của hắn không tầm thường, đến lúc đó vẫn là uy hϊếp của Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta.

- Cái này...

Ánh mắt trung niên mặc hoa phục trầm xuống, nói:

- Nhưng ít ra, hiện tại vẫn không thể động, thời điểm này nếu động vào người Lục gia, sợ rằng Phượng Hoàng nhất tộc cũng không thưa nhận nổi hậu quả kia, tất cả nên chờ việc này dẹp loạn rồi từ từ mà làm, hiện tại ít nhất uy hϊếp lớn nhất đã trừ. Còn nữa, ta đã giúp ngươi tìm được thân thể rồi, chúng là tới từ hắc Phượng Hoàng nhất tộc.

- Tìm được sao?

Ánh mắt Phượng Viêm nhìn trung niên mặc hoa phục.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.