Chương trước
Chương sau
Hồ Hải trước giờ là trung đoàn trưởng quân đoàn Hùng Phong, nhưng mà hiện tại quân đoàn Hùng Phong trung đoàn trưởng đã là Phong Hỏa, Hồ Hải hiện tại là đại đội trưởng hạm đội quân đoàn Hùng Phong, địa vị này cũng không tại Phong Hỏa phía dưới.

- Đại đội trưởng, có chuyện trọng yếu.

Bì Bang nói với Hồ Hải xong, lập tức nói với Lục Lâm Thiên:

- Đoàn trưởng, bên ngoài có hai nữ tử xinh đẹp tới, có người tên là Lục Xảo, nói là con gái đoàn trưởng, cũng có vài phần tương tự đoàn trưởng, bộ dáng xinh đẹp cực...

Xùy...

- Ồ, đoàn trưởng đâu rồi, đoàn trưởng không thấy?

- Thật nhanh!

- Đoàn trưởng có con gái.

Trong đại điện, Lục Lâm Thiên đã biến mất, mọi người ít ai nhìn thấy.

- Lục Xảo sư muội sao?

Ánh mắt Thái A vui vẻ, lập tức hỏi Bì Bang:

- Bì Bang, Lục Xảo sư muội bây giờ đang ở đâu?
Bì Bang lập tức gật đầu nói:

- Đang ở sân rộng, ta cũng không biết có phải thật hay không, cho nên ngăn cản các nàng sau đó đi thông báo.

- Ngươi là đồ đần, sư muội của ta ngươi cũng dám ngăn cản.

Thái A trừng mắt nhìn Bì Bang, hắn lập tức chạy đi, hắn sớm biết mình có không ít sư huynh sư muội, Lục Xảo chính là một trong các tiểu sư muội.

Mọi người đứng dậy, hơi lộ ra vẻ nghi hoặc, lập tức cũng đi theo sau Thái A.

Trên quảng trường quân đoàn Hùng Phong, Bối nhi cùng Lục Xảo sốt ruột nhìn qua đại điện.

Chung quanh có mấy trăm quân tinh anh đoàn Hùng Phong khẩn trương vây quanh Bối nhi cùng Lục Xảo hai nữ, trong đó còn có mấy người tu vị Niết Bàn Cảnh, nhưng cũng không dám ngăn cản quá mức, nếu thật là con gái đoàn trường, như vậy không phải đùa.

- Xảo nhi, là phụ thân của ngươi sao, chúng ta có nhận lầm hay không, nếu nhận lầm người thì làm sao bây giờ?
Bối nhi khẩn trương nhìn chung quanh.

- Sẽ không nhầm đâu, là khí tức của phụ thân, ta không nhận sai.

Hai mắt Lục Xảo nhìn qua bốn phía, lúc này nàng rất vui mừng, bởi vì nơi này có khí tức của phụ thân.

- Xảo nha đầu, sao ngươi tới đây?

Không gian chấn động, một thân ảnh xuất hiện trước mặt Lục Xảo.

Người tới chính là Lục Lâm Thiên, nghe được Bì Bang nói, Lục Lâm Thiên đã cảm giác được khí tức của Lục Xảo cho nên bay tới.

Nhìn thấy nha đầu trước mặt trổ mã khác biệt, Lục Lâm Thiên mỉm cười, tiểu nha đầu chải bím tóc đã lớn lên, đôi mắt sáng ngời như minh châu, dung mạo đáng yêu như búp bê, mặc trang phục nóng bỏng và dã tính cực kỳ tương tự mẫu thân Lam Linh của nàng.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhìn qua Bối nhi bên cạnh, ánh mắt vui vẻ vỗ ót Bối nhi, cười nói:
- Nha đầu lớn rồi, tu vị tiến bộ cũng không tệ, Đại Đạo Cảnh trung giai, còn mạnh hơn ca ca của ngươi không ít, phụ thân và mẫu thân ngươi đang tìm ngươi đấy, không có việc gì là tốt rồi.

- Chưởng môn, phụ thân mẫu thân ta ở đâu, bọn họ cũng ở đây sao?

Bối nhi nghe vậy, lập tức kinh ngạc hỏi, lúc trước nàng vụиɠ ŧяộʍ trốn đi mà.

- Phụ mẫu ngươi đang ở Phi Linh Môn trong Vô Sắc thế giới.

Lục Lâm Thiên nói.

- Phụ thân!

Nhìn thân ảnh áo bào xanh quen thuộc, Lục Xảo đau xót, nhào vào ngực Lục Lâm Thiên, nói:

- Phụ thân, con nhớ người, chúng ta đi lên tìm phụ thân, thế nhưng mà bên ngoài quá lớn, chúng ta không tìm được phụ thân.

Lục Lâm Thiên nghe vậy đôi mắt chua xót, hắn vuốt mái tóc tiểu nha đầu, nói nhỏ:

- Đám tiểu tử các ngươi đi ra ngoài, không biết mẫu thân các ngươi lo lắng sao, về sau không được chạy loạn nữa.

- Thật sự là con gái đoàn trưởng ah, khá tốt không có động thủ.

Trên quảng trường đệ tử quân đoàn Hùng Phong thở ra một hơi.

- Thì ra thật là con gái đoàn trưởng.

- Con gái đoàn trưởng có tu vị sinh tử Niết Bàn Cảnh, thực lực này không yếu, Lục phó thống lĩnh cũng chỉ mới đột phá không lâu mà thôi.

Người trong đại điện đi ra, lúc này cũng ngạc nhiên thực lực của Lục Xảo.

Ôm nha đầu trong ngực, Lục Lâm Thiên thở ra, cuối cùng cũng tìm được con mình.

Lập tức ánh mắt Lục Lâm Thiên không nhìn thấy Lục Kinh Vân và Lục Tượng hai tiểu tử kia đâu, lúc trước linh hồn cảm giác hắn phát hiện hai tiểu tử này đi cạnh Lục Xảo, nghi hoặc hỏi:

- Xảo nhi, đại ca và ca ca đâu rồi, không phải bọn họ cùng đi với con sao?

- Thỉnh chưởng môn nhanh đi cứu Kinh Vân, hắn hiện tại gặp nguy hiểm, đang bị người ta đuổi gϊếŧ.

Bối nhi nghe vậy, lúc này nhớ tới mục đích trọng yếu tới tìm Lục Lâm Thiên.

- Kinh Vân bị đuổi gϊếŧ?

Lục Lâm Thiên nghe vậy, sắc mặt âm trầm.

Lục Xảo cũng nhớ tới chuyện trọng yếu nhất, vội vàng ngẩng đầu lên, sốt ruột nói:

- Phụ thân, đại ca vì để con và Bối tỷ tỷ và ca ca thoát hiểm, hiện tại đang bị quân đoàn Thiên Phượng và quân đoàn Ma Hạt đuổi gϊếŧ, người nhanh cứu đại ca.

- Quân đoàn Ma Hạt, quân đoàn Thiên Phượng.

Với tu vị của người trên quảng trường, tự nhiên có thể nghe rõ Lục Xảo nói, tên của hai quân đoàn này làm mọi người xúc động, dù sao hai quân đoàn này là quân đoàn nhất lưu trong liên minh quân bộ hiện giờ, mỗi một quân đoàn đều có mấy ngàn vạn người, cường giả như mây, Tuyên Cổ Cảnh không ít.

- Quân đoàn Ma Hạt, quân đoàn Thiên Phượng.

Lục Lâm Thiên nghe vậy, sắc mặt âm trầm bắn ra hàn ý, Lục Lâm Thiên đã nghe nói qua hai quân đoàn này, lần trước quân đoàn Ma Hạt Độc Hạt đã bị mình động thủ chấn nhϊếp.

Mà quân đoàn Thiên Phượng, nghe nói cũng giống quân đoàn Ma Hạt, đều là quân đoàn chủ chiến của liên minh quân bộ, Lục Lâm Thiên hỏi Lục Xảo:

- Xảo nhi, con đừng vội, từ từ nói, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Phụ thân, con cùng đại ca còn có ca ca từ quân đoàn Minh Quang thế giới tìm tới bên cạnh người, ai biết đi ngang qua quân đoàn Thiên Phượng đυ.ng phải một tên của Phượng Hoàng nhất tộc, biết rõ chúng ta đang tìm người, sau khi hỏi quan hệ của chúng ta với người liền động thủ. Về sau còn có quân đoàn Ma Hạt tham gia đuổi gϊếŧ chúng ta, đại ca ngăn cản bọn chúng giúp chúng ta thoát hiểm, còn cùng Bối tỷ tỷ đi tới đây, ca ca trở về Minh Quang thế giới tìm giúp đỡ.

Lục Xảo nói xong, cầm ngọc giảng giao cho Lục Lâm Thiên:

- Đây là ngọc giản bố trí ấn ký linh hồn đặc biệt của đại ca, huynh muội chúng ta và Bối Bối tỷ đều có ấn ký của đối phương, đại ca sợ chúng ta thất lạc, cho nên đặc biệt luyện chế, có ấn ký linh hồn có thể tìm đại ca, từ linh hồn ngọc giản thì biết đại ca không sao, nhưng mà bị đám người kia vây công khó thoát.

- Phượng Hoàng nhất tộc, thì ra là thế.

Lục Lâm Thiên âm trầm bắn ra hàn ý, tiếp nhận ngọc giản của Lục Xảo, cố nén hàn ý hỏi Lục Xảo cùng Bối nhi:

- Xảo nhi, Bối nhi, các ngươi ở lại đây, ta đi đón Kinh Vân.

Vừa dứt lời, Lục Lâm Thiên quay người nói:

- Vô Tướng, Phá Thổ, các ngươi theo ta, Thái A, ngươi chiếu cố tốt sư muội của ngươi, Truy Mệnh, Phong Hỏa, Hồ Hải, các ngươi mang hạm đội quân đoàn Hùng Phong và tinh anh đi tới quân đoàn Thiên Phượng.

- Vâng.

Thái A, Truy Mệnh, Phong Hỏa, Hồ Hải gật đầu, đám người Phá Thổ cùng Vô Tướng đã đi sau lưng Lục Lâm Thiên, đặc biệt là Vô Tướng, hắn hiểu thiếu chủ muốn gì, lúc trước Thái Minh thế giới Hàn Long là ví dụ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.