Chương trước
Chương sau
Bảy người đã thất bại, còn lại bốn người đứng lơ lửng, Lục Lâm Thiên, Huyết Ưng và Đông Quan Trạch cùng Lục Linh không nhúc nhích.

Không có người động tới Đông Quan Trạch và Lục Linh, thậm chí không có ý tiếp cận bọn họ.

Bởi vì tất cả mọi người biết rõ hai người này khủng bó, quân đoàn Linh Hỏa và quân đoàn Lục Linh mặc dù chỉ là quân đoàn nhị lưu, nhưng mà cũng tuyệt đối không có người hoài nghi thực lực Đông Quan Trạch và Lục Linh hai người này.

Đồn đãi, quân đoàn Linh Hỏa đã từng lấy trăm vạn đại quân trọng thương qua ba trăm vạn đại quân Minh Linh, đánh chết không dưới hai trăm vạn đại quân Minh Linh. Đông Quan Trạch tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai dùng sức một mình đấu với ba Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai, cuối cùng còn diệt hai, còn một tên chật vật bỏ trốn.
Từ đó về sau, quân đoàn Linh Hỏa chính là tồn tại đỉnh phong trong quân đoàn nhị lưu, mà có thể so sánh với quân đoàn Linh Hỏa cũng chỉ có quân đoàn Lục Linh.

Quân đoàn Lục Linh thời điểm còn là quân đoàn tam lưu đồn đãi chiến đấu ở Hắc Linh đại lục, tám vạn đệ tử bị trăm vạn đại quân Minh Linh vây khốn, huyết chiến ba ngày ba đêm, năm vạn đệ tử cuối cùng phá vòng vây và tiêu diệt trăm vạn Minh Linh.

Đoàn trưởng Lục Linh, trong chiến đấu bị hai Tuyên Cổ Cảnh trung giai vây công, vết thương chồng chất, một chân bước vào Diêm La điện, đã bị giày vò sắp chết, nhưng trong nháy mắt từ sinh tử Niết Bàn đặt chân vô thượng Niết Bàn.

Từ đột phá Niết Bàn Cảnh cao giai đặt chân đại thừa Niết Bàn, vô thượng Niết Bàn.

Sau khi đột phá, Lục Linh dùng loan đao chém gϊếŧ hai tên Minh Linh tu vị Tuyên Cổ Cảnh trung giai, dẫn đầu quân đoàn Lục Linh chém gϊếŧ trăm vạn đại quân Minh Linh, một lần hành động thành danh, khϊếp sợ liên minh quân bộ.
Đại thừa Niết Bàn, rất nhiều liên minh trưởng thượng thu đồ đệ nhưng bị Lục Linh cự tuyệt.

Sau đó quân đoàn Lục Linh nam chinh bắc thảo, mỗi một trận chiến đều lấy ít thắng nhiều, đệ tử quân đoàn Lục Linh vô cùng khát máu, hung hãn không sợ chết, quân đoàn Lục Linh cũng dần dần trở thành tồn tại đỉnh phong trong quân đoàn nhị lưu.

Đoàn trưởng Lục Linh chính là quân hồn, là thần của quân đoàn Lục Linh!

Lục Linh là cái tên vô cùng chói mắt trong liên minh quân bộ, được vinh dự trẻ tuổi đỉnh phong trong Thương Khung chiến trường, có thể đánh đồng với thế hệ trẻ của cổ tộc.

Trong liên minh quân bộ vốn có ý phá lệ cho Lục Linh tiến vào thiên giới mật địa lĩnh ngộ, nhưng Lục Linh không yên lòng quân đoàn Lục Linh, vẫn kéo dài thời gian tới bây giờ chưa đi.

Giờ phút này bốn người lơ lửng giữa không trung, từng ánh mắt nhìn bốn người.
- Tranh đấu chính thức bắt đầu.

Đỉnh núi, Âu Dương Tiển thì thào.

- Lục Linh, Đông Quan Trạch, Lục Lâm Thiên, Huyết Ưng, không biết cuối cùng ai sẽ thắng?

Cô Lang thấp giọng nói nhỏ, khí tức cô tịch bộc phát.

- Nha đầu, bốn người này ngươi cảm thấy ai sẽ chiến thắng, lúc này quân đoàn Linh Hỏa cùng quân đoàn Lục Linh đều nghe nói ngươi tới đây, lúc này mới chủ động đến đây.

Ánh mắt Âu Dương Tiển nâng lên, lập tức mang theo vui vẻ hỏi Mộ Linh Lạc.

- Âu Dương bá bá, bọn họ không có gì với ta, ngươi đừng nhìn ta như vậy có được không?

Mộ Linh Lạc nghe vậy, trừng mắt Âu Dương Tiển, lập tức không tự chủ nhìn lên người Đông Quan Trạch, Lục Linh hai người, cuối cùng ánh mắt lại dời lên người thân ảnh áo xanh.

Xuy xuy.

Sau khi nhìn nhau trong ngắn ngủi, Lục Linh động, ánh mắt trực tiếp nhìn Huyết Ưng.

Huyết Ưng ngẩng đầu, khóe miệng cười nhẹ, dường như cũng không muốn bị Lục Linh chú ý tới, nhưng bây giờ không có lựa chọn khác, chẳng biết tại sao Lục Linh lại tìm hắn.

- Huyết Ưng, ngươi che dấu dường như không ít, ta rất muốn biết ngươi mạnh thế nào.

Lục Linh lao tới Huyết Ưng, ra tay gọn gàng, lăng lệ xảo trá!

- Ta cũng rất muốn biết, vô thượng Niết Bàn có thần thông thế nào.

Tâm thần Huyết Ưng chấn động, hắn khôi phục tinh thần, đủ để chứng minh hắn không phải kẻ hời hợt.

- Huyết tinh không gian.

Đối mặt thế công lăng lệ, huyết bào của Huyết Ưng run lên, huyết tinh bao phủ các nơi, mùi huyết tinh ảnh hưởng linh hồn, ảnh hưởng tâm chí, hắn ra tay ngăn cản một trảo đánh về phía mình.

- Huyết tinh chi lực rất đậm, xem ra gϊếŧ không ít Minh Linh.

Lục Linh quát một tiếng, toàn thân bộc phát sát khí đáng sợ, lập tức phô làm người ta sởn gai ốc, tóc gáy dựng đứng lên.

- Xem ra chúng ta không có lựa chọn nào khác.

Thời điểm Lục Linh và Huyết Ưng giao thủ, Đông Quan Trạch nói một tiếng, linh hồn lực bao phủ thân hình Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên nhìn thân ảnh trước mặt, thân hình Đông Quan Trạch hơi gầy, lạnh nhạt nói:

- Cần gì phải lựa chọn, dù sao cuối cùng chỉ có một lưu lại, bắt đầu đi.

Đông Quan Trạch đi tới hai bước, nhìn Lục Lâm Thiên một lát, nói:

- Mặc kệ chúng ta kế tiếp ai thắng ai thua, chúng ta nên đối phó người tiếp theo, cho nên chúng ta một chiêu định thắng bại đi, ngươi cảm thấy như thế nào?

- Một chiêu định thắng bại là lựa chọn không tệ, ta không có vấn đề.

Lục Lâm Thiên tươi cười gật đầu.

- Cái gì, hai gia hỏa định một chiêu phân thắng bại.

- Có ý tứ, một chiêu định thắng bại, hai người rất thông minh.

Âu Dương Tiển nói nhỏ.

- Thông minh thì thông minh, chỉ sợ hai gia hỏa này sẽ lưỡng bại câu thương.

Mộ Linh Lạc nói nhỏ, ánh mắt lo lắng.

Âu Dương Tiển có phần có thâm ý nhìn qua Mộ Linh Lạc, nói nhỏ:

- Yên tâm đi, bọn họ đều có kinh nghiệm chiến trường, loại thời điểm này không gạch đá cùng nát, chỉ điểm tới là ngừng, xem kỹ xảo ai cao hơn mà thôi.

- Đông Quan Trạch đã chuẩn bị, dường như ra tay là tuyệt chiêu, xem ra không xem thường Lục Lâm Thiên.

Ánh mắt Cô Lang nhìn Đông Quan Trạch, linh hồn lực chấn động lan tỏa trên người Đông Quan Trạch, hắn ngưng kết thủ ấn, năng lượng kinh thiên động địa từ không gian bạo phát ra ngoài.

- Đông Quan Trạch từ trước đến nay vẫn cẩn thận, làm việc cẩn thận, Lục Lâm Thiên bất phàm hắn cũng hiểu, cho nên tự nhiên không xem thường Lục Lâm Thiên.

Mộ Linh Lạc nói.

Bành bành.

Lúc này ở giữa không trung, trong thời gian thật ngắn, Huyết Ưng cùng Lục Linh đã giao thủ mấy chiêu, mùi huyết tinh và khí tức sát phạt bộc phát dữ dội, đại chiến phá hủy hư không, đủ để chứng minh thực lực hai người mạnh mẽ thế nào.

Lục Linh khủng bố, Huyết Ưng cũng không tầm thường, thậm chí giao thủ lúc trước còn chưa dừng toàn lực, lúc này giao thủ với Lục Linh mới lấy thực lực chân chính ra.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên khinh động, linh hồn lực Đông Quan Trạch chấn động nhìn như bình thản, kì thực mạch nước ngầm mãnh liệt, một khi thành hình, sợ rằng là công kích hủy diệt.

- Linh hồn công kích sao...

Lục Lâm Thiên thì thào nói nhỏ, một chiêu định thắng bại.

Oanh.

Thủ ấn Đông Quan Trạch ngưng kết trong ba hô hấp ngắn ngủi, cuối cùng thủ ấn huyền ảo đánh lên người Lục Lâm Thiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.