Chương trước
Chương sau
Nghe vậy ánh mắt Hàn Minh cùng Băng Thiên Lý đều nghi hoặc nhìn Lục Lâm Thiên.

Phá Thổ nhìn Lục Lâm Thiên, ánh mắt âm trầm bất định, nói:

- Được, ta đáp ứng cách đánh cuộc thứ nhất, Phá Vân quân đoàn sẽ đánh chết Diệt Hồn, tới lúc đó Hùng Phong quân đoàn sẽ cam tâm tình nguyện gia nhập Phá Vân, nếu là Hùng Phong đánh chết Diệt Hồn trước, sau này Phá Vân sẽ đổi tên thành Hùng Phong, gia nhập vào Hùng Phong, bất quá…

Phá Thổ thoáng dừng lại, nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Nhưng trước khi đánh chết Diệt Hồn, vì suy nghĩ cho đại cục, Sơn mạch Thủy Tinh nhất định do Phá Vân quân đoàn trấn thủ!

- Đoàn trưởng, Sơn mạch Thủy Tinh là căn cơ của Hùng Phong quân đoàn, chúng ta…

Hồ Hải lập tức nói, chỉ sợ Lục Lâm Thiên sẽ đáp ứng, nhưng còn chưa nói xong đã bị Lục Lâm Thiên phất tay ngăn cản.
Lục Lâm Thiên nói:

- Việc này chưa hẳn là không được, nhưng Phá Vân quân đoàn trấn thủ Sơn mạch Thủy Tinh, sản xuất Tinh Thạch Thế Giới Hùng Phong quân đoàn cần hai thành, bằng không thì không bàn nữa!

- Được, không thành vấn đề!

Phá Thổ cũng không do dự, lập tức gật đầu đồng ý.

- Băng tướng giả, Hàn đoàn trưởng, việc đánh cuộc hôm nay mời hai vị chứng kiến!

Lục Lâm Thiên nói.

- Đương nhiên!

Băng Thiên Lý cùng Phá Thổ âm thầm trao đổi ánh mắt, lập tức gật đầu, Hàn Minh cũng gật đầu, nhưng ánh mắt nhìn Lục Lâm Thiên cực kỳ kinh ngạc.

Oanh long…

Một lát sau, trong đại điện Hùng Phong quân đoàn, đám người Phá Thổ thương nghị xong sự tình cũng lập tức rời đi, không lưu lại quá lâu.

Băng Thiên Lý cũng cùng người Phá Vân rời khỏi đại điện.

Trên một ngọn núi, Lục Lâm Thiên, Hàn Minh, Thái A, Truy Mệnh, Hồ Hải cùng Nham Sơn đang đứng, nhìn theo đám người Phá Thổ rời khỏi, Hàn Minh quay đầu nhìn Lục Lâm Thiên hỏi:
- Lục lão đệ, đem Sơn mạch Thủy Tinh giao cho Phá Vân quân đoàn, chuyện này rất không ổn, mặc dù ta cảm giác ngươi làm như vậy là có đạo lý, nhưng ta thật sự nghĩ mãi mà không rõ, có thể giải thích được không?

Nghe vậy ánh mắt của ba người Truy Mệnh cũng nhìn qua Lục Lâm Thiên tràn đầy nghi hoặc khó hiểu.

- Các ngươi thật muốn biết sao?

Lục Lâm Thiên cười bí hiểm.

- Đoàn trưởng, ngươi cũng đừng thừa nước đυ.c thả câu, nói nhanh đi!

Hồ Hải lập tức nói.

Lục Lâm Thiên nhìn Hồ Hải, tuy ban đầu người này phản đối hắn, nhưng thật ra lại trung thành cùng tận tâm với quân đoàn, cũng là lão nhân cùng công thần, chẳng những Lục Lâm Thiên không ác cảm ngược lại còn thưởng thức hắn.

Lục Lâm Thiên nhìn Thái A nói:

- Thái A, nói với mọi người nghe xem!

- Dạ, sư phụ!

Thái A mỉm cười, lập tức nói:
- Giao Sơn mạch Thủy Tinh cho Phá Vân quân đoàn cũng không vấn đề gì, sư phụ đang mượn gà đẻ trứng, hiện tại nhân số của Hùng Phong không đủ, căn bản không thể trấn thủ Sơn mạch Thủy Tinh, cho nên Phá Vân quân đoàn nếu muốn thì cứ giao cho bọn họ.

Nghe vậy Hồ Hải vẫn nghi hoặc:

- Nhưng mời thần dễ tiễn thần khó, tới lúc đó bọn hắn không rời khỏi, huống chi làm vậy chúng ta cũng tổn thất thảm trọng.

Thái A cười nói:

- Yên tâm, chúng ta không có bất kỳ tổn thất nào.

- Phá Thổ muốn thâu tóm Hùng Phong là vì Sơn mạch Thủy Tinh, đối với Hùng Phong, hắn không có hứng thú lớn bằng Sơn mạch Thủy Tinh, hiện tại bọn hắn lấy được, chỉ sợ không còn bao nhiêu hứng thú với Hùng Phong, đây đã đạt được mục đích của bọn họ.

Truy Mệnh nói.

Thái A trả lời:

- Vậy thì sao, Sơn mạch Thủy Tinh chính là củ khoai lang phỏng tay, lần này Minh linh tập kích Hùng Phong quân đoàn, kết quả bị tổn thất nặng, người có tu vi Tuyên Cổ cảnh sơ giai bị sư phụ ta đánh chết, chỉ sợ thân phận lai lịch không nhỏ.

- Không tệ, người nọ tên Ám Linh, chính là thiếu chủ Phệ Hồn bộ tộc trong Minh linh, họ cũng có danh tiếng trong Minh linh, Ám Linh hẳn là giới trẻ tuổi được trọng điểm bồi dưỡng, lần này đánh chết Ám Linh, mới là đả kích chân chính với Phệ Hồn bộ tộc.

Truy Mệnh nghe vậy lập tức nói.

- Nói như vậy, Ám Linh bị sư phụ ta đánh chết, Minh linh sao dễ dàng bỏ qua, chỉ sợ không lâu sau sẽ chính thức quay trở lại, hiện tại im lặng chỉ là khúc nhạc dạo trước cơn bão táp!

Thái A cười lạnh nói.

- Ha ha, chỉ sợ nếu Phá Thổ biết có một thiếu chủ Phệ Hồn bộ tộc bị đánh chết trong Sơn mạch Thủy Tinh, sẽ không gấp gáp đánh chủ ý với Sơn mạch Thủy Tinh nhanh như vậy.

Hàn Minh nghe vậy liền hiểu ra, cười ha ha.

Thái A cười nói:

- Hàn đoàn trưởng, đây chính là bước đầu tiên mà thôi, Sơn mạch Thủy Tinh là khoai lang phỏng tay, Minh linh nhất định sẽ không bỏ qua, bọn hắn vẫn nghĩ Sơn mạch Thủy Tinh còn phụ thuộc quản hạt của Hùng Phong quân đoàn, ra tay sẽ không lưu tình, tới lúc đó đủ cho Phá Thổ đau đầu, mà với thực lực Phá Thổ căn bản không thể đánh chết Diệt Hồn, nhiều lắm là lưỡng bại câu thương.

Ánh mắt Hàn Minh híp lại, nói:

- Tới lúc đó, Hùng Phong quân đoàn sẽ ngư ông thủ lợi?

- Cũng có thể là thế.

Thái A trầm xuống:

- Phá Thổ căn bản không gϊếŧ được Diệt Hồn, chỉ sợ trong lòng hắn càng cho rằng sư phụ cũng không làm được, cho nên trong lòng đã đánh bàn tính, hắn không làm sư phụ ta cũng không làm, như vậy Sơn mạch Thủy Tinh vĩnh viễn thuộc về Phá Vân quân đoàn.

Dừng một chút, Thái A nói tiếp:

- Nhưng Phá Thổ thật không tưởng được, chỉ cần sư phụ ta muốn chặn gϊếŧ Diệt Hồn, Diệt Hồn nhất định phải chết, tới lúc đó cả Phá Vân đều thuộc về Hùng Phong, cho nên hiện tại giao Trung Tinh cho Phá Vân thì có sao, không bao lâu nữa hết thảy đều lấy trở lại, nếu không phải vì sư phụ muốn thâu tóm Phá Vân tăng cường thực lực cho Hùng Phong, chỉ bằng Phá Thổ lại có tư cách gì tranh đoạt vị trí đoàn trưởng với sư phụ ta!

Thái A nói xong, bốn người Hàn Minh nghẹn họng nhìn trân trối, lúc này nghe giải thích mới biết được, nguyên lai đây là một bàn cờ lớn, Phá Thổ tưởng mình chiếm tiện nghi, nhưng trên thực tế đang phải đi theo từng bước sắp xếp của người khác.

Lục Lâm Thiên mỉm cười, trong mắt lộ vẻ tán thành, tâm trí của Thái A không tầm thường, ý nghĩ của mình hắn cũng hiểu rõ không kém bao nhiêu.

- Phệ Hồn bộ tộc sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ quay trở lại, tới lúc đó tổn thất vẫn là nhân tộc chúng ta, Phá Thổ tham lam, trừng phạt đúng tội, nhưng dù sao Phá Vân quân đoàn đều là đệ tử nhân tộc, nếu bị tổn thất thảm trọng trong tay Minh linh, đối với chúng ta cũng là bất lợi!

Hàn Minh nhìn Lục Lâm Thiên nói:

- Hi vọng tới lúc đó đừng làm cho đệ tử nhân tộc bị tổn thất quá nhiều, gây trọng thương Minh linh mới là căn bản, nếu có gì cần, Thiết Huyết quân đoàn cũng có thể phái người tới hỗ trợ!

- Đó là đương nhiên, nếu Minh linh quay trở lại, ta sẽ tận lực giảm bớt thương vong.

Lục Lâm Thiên gật đầu, trong Thương Khung chiến trường, đứng trên lập trường chủng tộc, có chút tư oán đã không còn trọng yếu.

- Kế hoạch này không chê vào đâu được, không lộ chút sơ hở, nhưng hết thảy cần có một điều kiện, nhất định phải đánh chết Diệt Hồn, nếu không chẳng khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Hàn Minh nhìn Lục Lâm Thiên, nói:

- Lục lão đệ, ngươi nói thật với ta, nếu hiện tại ngươi gặp được Diệt Hồn, có mấy thành nắm chắc đánh chết hắn?

- Nắm chắc sao?

Lục Lâm Thiên cười nhẹ, trong mắt bắn ra sát ý:

- Nếu hiện tại gặp được, đại khái có chín thành, trừ phi là tình huống đặc thù, nếu không hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, mối thù của Truy Hồn đoàn trưởng Hùng Phong quân đoàn nhất định sẽ báo!

- Chín thành…

Nghe vậy ánh mắt Hàn Minh cùng nhóm người Truy Mệnh ngưng lại, Diệt Hồn là Tuyên Cổ trung giai, dù Tuyên Cổ cao giai muốn đánh bại thì còn được, nhưng muốn đánh chết chỉ có ba bốn thành cơ hội, một khi Diệt Hồn muốn chạy, muốn đánh chết liền khó khăn, mà Lục Lâm Thiên nắm chắc chín thành, tự tin tới bậc nào.

- Chỉ sợ không bao lâu nữa Minh linh sẽ quay trở lại, hiện tại tuy Hùng Phong quân đoàn còn cường giả, nhưng nhân số quá ít, nên làm sao bây giờ?

Hồ Hải lập tức hỏi.

- Ta cần Hùng Phong quân đoàn thu thập toàn bộ Tinh Thạch Thế Giới cùng tài liệu luyện khí, linh dược cũng không ngoại lệ, có bao nhiêu gom bấy nhiêu, càng nhiều càng tốt, còn nữa, tìm tu luyện giả linh hồn áo nghĩa tu vi ngoài Thông Thiên cảnh cho ta.

Lục Lâm Thiên trả lời, lại nói với Thái A:

- Giao người của Hùng Phong quân đoàn cho ngươi, ta tin tưởng ngươi sẽ có biện pháp, chuyện khác để cho ta suy nghĩ.

- Dạ!

Hồ Hải nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu, mà Thái A gật đầu lộ ra ý cười.

- Có chuyện gì cần ta đi làm?

Truy Mệnh hỏi.

Lục Lâm Thiên vỗ vai Truy Mệnh, nói:

- Nếu ta đã tiếp nhận, nhất định sẽ lưu lại danh hào Hùng Phong quân đoàn, ngươi còn rất nhiều việc cần làm, nhưng trọng yếu nhất là ngươi tranh thủ đột phá đi, ta cảm giác được ngươi đã có dao động cảnh giới, có lẽ thử đột phá xem, ta có một viên Niết Bàn cảnh Luân Hồi tử, có lẽ trợ giúp được cho ngươi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.