Chương trước
Chương sau
Hai người này giao thủ chỉ trong sát na, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều có khí thế ngập trời, hai đạo chưởng ấn lập tức va chạm.

Xoẹt.

Hai đạo chưởng ấn này va chạm, thế nhưng cũng không có phát ra tiếng trầm đυ.c. Năng lượng khủng bố bộc phát, kình khí rung động khếch tán ra chung quanh, dễ dàng đánh vỡ một phiến không gian lớn. Nhất thời cả không gian giống như sơn băng địa liệt, vô số băng sương nhanh chóng ngưng tụ rồi lơ lửng trên hư không.

Xoạt Xoạt.

Dưới một chiêu này, thân hình Vô Tướng bị đánh bay, sắc mặt trắng bệch, khi thân hình ổn định lại, khóe miệng tràn ra máu tươi, dựa thế thối lui tới bên người Lục Lâm Thiên.

- Thiếu chủ, người này quá mạnh mẽ, từ Bế Hồng quan đi ra, từ cấp bậc có lẽ đã là Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong. Chỉ cần tới thời điểm phù hợp tiến vào hỗn độn thế giới là có thể đột phá tới Hóa Hồng cảnh, chúng ta không phải là đối thủ. Đi trước thì hơn.
Vô Tướng ổn định thân hình, lập tức truyền âm nói với Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên nghe vậy ánh mắt run lên, Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong, người này quá mạnh mẽ, căn bản khó có thể chống lại. Dưới một chiêu Vô Tướng đã bị trọng thương, hắn nhanh chóng giao một khỏa đan dược chữa thương cho Vô Tướng, lập tức nói với Thái A:

- Thái A, cùng Hộ Hoàng đội mang sư mẫu là Du Thược đi trước đi, trở lại Thị Hoang thế giới.

- Vâng.

Thái A gật đầu, không nói thêm gì, đi Thị Hoang thế giới, việc này không phải nghiêm trọng bình thường.

- Lâm Thiên, chàng cẩn thận một chút.

Bắc Cung Vô Song cũng không có nhiều lời, nàng biết rõ bản thân mình và đám người Cảnh Văn, Du Thược ở lại cũng chỉ có thể trở thành vướng bận mà thôi.

- Hai Hộ Hoàng đội, bảo hộ sư mẫu cùng sư tỷ theo ta lui lại.
Thái A khẽ quát một tiếng, gọi ra một đầu khỗi lỗi tọa giá Mị Ảnh, định rời đi.

Phanh.

Ngay khi khôi lỗi tọa giá Mị Ảnh lơ lửng trên không trung, một đạo quang trụ lập tức rơi xuống, xuyên thủng không gian đánh vào trên khôi lỗi tọa giá Mị Ảnh. Âm thanh trầm đυ.c vang lên, đầu khôi lỗi tọa giá Mị Ảnh này hóa thành mảnh vỡ.

- Người thế giới khác, không ngờ lại không coi ai ra gì như vậy, đại quân tiếp cận Trung Minh thế giới. Sau khi đồ sát mấy trăm vạn người trong Trung Minh thế giới ta còn định nghênh ngang rời đi. Nếu như chuyện này truyền đi ra ngoài, mặt mũi Trung Minh thế giới ta sau này cũng không còn nữa.

Một đạo âm thanh ung dung vang lên, đồng thời giữa không trung nổi lên chấn động. Khi âm thanh vừa dứt, một đạo thân ảnh già nua lập tức xuất hiện trên không trung.
Người này có khuôn mặt già nua, bộ dáng giống như gần đất xa trời, ánh mắt lại sáng ngời như sao tời. Cúi đầu nhìn qua chiến trường gần như đã kết thúc phía dưới, nhìn cảnh tượng máu chảy thành sông, thi thể tràn ngập. Ba trăm vạn người của Thiên Long tông đã bị tru sát hầu như không còn, người còn lại cũng rải rác không được bao nhiêu.

Cảnh này khiến cho ánh mắt sáng ngời trên khuôn mặt già nua kia cũng phải chấn động.

- Vong Thiên, Tử Môn, hai người các ngươi cũng đã sớm tới, vì sao lại không ra tay ngăn cản. Bất kể như thế nào, Trung Minh thế giới ta còn chưa tới phiên người ngoài tới dương oai.

Người này xuất hiện, lập tức ngẩng đầu nhàn nhạt nhìn qua hư không rồi nói.

- Khục. Hóa Huyết lão tổ nói đúng, bất kể như thế nào Trung Minh thế giới ta còn chưa tới phiên người ngoài dương oai. Người xâm phạm Trung minh thế giới ta ngày hôm nay đừng mong một ai đi ra.

Hai tiếng ho khan vang lên. Lập tức có hai đạo thân ảnh giống như thuấn di, đi tới bên cạnh người gọi là Hóa Huyết lão tổ.

Hai người này một người mặc trường bào rộng, thân hình tục tằn, bộ dáng chừng sáu mươi tuổi. Người khác thân mặc trường sam rộng, khí tức ngược lại bình tĩnh hơn không ít.

Không gian chung quanh hai người này trong lúc vô hình bắt đầu có năng lượng thiên địa chấn động. Tu vi của hai người này sợ rằng ngang bằng với lão giả âm trầm của Thiên Long tông kia.

- Trung Minh thế giới còn chưa tới phiên người ngoài tới giương oai.

Phía hư không xa xa, vô số thân ảnh vừa mới hàng lâm lúc này đều xúm tới, cung kính đứng sau lưng ba người Hóa Huyết lão tổ, Vong Thiên, Tử Môn kia. Ước chừng trên mấy trăm người.

Những thân ảnh này hội tu, cả không trung lặng lẽ biến sắc, mỗi một người đều có thực lực đạt tới tình trạng khủng bố.

- Phiền phức lớn rồi.

Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn mấy trăm đạo thân ảnh trên không trung, người gọi là Tử Môn cùng với Vong Thiên kia thực lực không dưới phụ thân của tên Liên Bất Bại kia. Chỉ sợ cũng là Tuyên Cổ cảnh cao giai đỉnh phong. Người có tu vi Tuyên Cổ cảnh sau lưng ba người này ít nhất không kém hơn mười người, sau nữa đều là cường giả Niết Bàn cảnh, không dưới hai trăm người.

Thậm chí ngẫu nhiên còn có Niết Bàn cảnh từ phía xa tới, nhân số đang không ngừng tăng lên.

Điều khiến cho Lục Lâm Thiên ngưng trọng nhất chính là Hóa Huyết lão tổ kia, khí tức trên thân người này khiến cho Lục Lâm Thiên cảm giác được cỗ khí tức này giống như khí tức trên người Tam Kỳ lão nhân, Tịnh Kiếm Hoàng như đúc.

- Trung Minh thế giới có cường giả Hóa Hồng cảnh.

Lục Lâm Thiên thì thào nói, hai mắt ngưng trọng tới tận cùng.

- Tử Môn, Vong Thiên, các ngươi bớt châm chọc đi, nếu không phải Hóa Huyết lão tổ tới, các ngươi sẽ chỉ xem náo nhiệt, làm ngư ông đắc lợi a. Đâu có muốn giúp ta. Lục Lâm Thiên này cùng với nghiệt súc kia giao cho ta. Những người khác là của các ngươi, ta muốn nghiền nát bọn chúng thành tro tàn, mới có thể tiêu mối hận trong lòng ta.

Lão giả âm hàn nhìn qua phía trước, nhìn đám người Vong Thiên, Tử Môn, trong lòng hiểu rõ. Nếu như hai người Tử Môn, Vong Thiên này có lòng giúp mình thì nhi tử Bất Bại của hắn đã không chết. Mà tất cả chuyện này, đúng là thứ mà Tử Môn và Vong Thiên muốn, chỉ là khoản nợ này hắn cũng chỉ có thể ghi nhớtrong lòng. Về sau nhất định phải khiến cho hai người này trả giá thật nhiều.

- Đương nhiên, không thành vấn đề, Trung Minh thế giới ta không tới phiên người ngoài tới giương oai.

Tử Môn, Vong Thiên gật đầu, trước mặt Hóa Huyết lão tổ vô cùng cung kính.

Tiểu Long thu hồi bản thể, thân ảnh đi tới bên người Lục Lâm Thiên, mấy trăm người Ngạo Long đội phía sau cũng thu hồi bản thể đi theo sau lưng hắn, ánh mắt đều rất ngưng trọng.

- Các ngươi tới từ thế giới nào?

Hóa Huyết lão tổ nhìn người của Vô Minh Trung thiên thế giới, nhìn Huyền Tuyết Ngưng, Nguyên Cổ Linh Tinh thú trong ngực Bắc Cung Vô Song, cuối cùng ánh mắt chăm chú nhìn vào Lục Lâm Thiên và Tiểu Long.

Lục Lâm Thiên đang muốn trả lời, ánh mắt Vô Tướng khẽ đổi, ngẩng đầu nhìn về phía Hóa Huyết lão tổ nói:

- Hóa Huyết lão tổ, chúng ta tới từ Thượng Thanh đại thiên thế giới, thiếu chủ nhà chúng ta chính là Chiến Thần đứng đầu trong Vạn Thiên liên minh. Bởi vì Thiên Long tông đuổi gϊếŧ nữ nhi của thiếu chủ nhà ta, chúng ta mới đi vào Trung Minh thế giới.

- Thượng Thanh Đại Thiên thế giới, Vạn Thiên liên minh sao?

Hóa Huyết lão tổ nghe vậy ánh mắt lần nữa lại dò xét Lục Lâm Thiên một phen.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.