Chương trước
Chương sau
Một nam tử trung niên dẫn đầu mặc trường bào nhạt, bộ dáng có chút khí khái hào hùng, đôi mắt đen nhánh, nhìn qua đệ tử Phi Linh môn thanh thế mênh mông cuồn cuộn cùng với đám người Lục Lâm Thiên, sau khi kinh hãi, cố nén sự nghi hoặc trong lòng, khẽ mỉm cười nhìn đám người Lục Lâm Thiên nói:

- Thì ra là Lục chưởng môn và chư vị Phi Linh môn đại giá quang lâm, không biết tại sao chư vị lại tới Thải Vân thương hội, và không biết chư vị có gì chỉ bảo.

Lục Lâm Thiên đạp không đi tới, sau lưng chính là mấy chục thành viên của Hộ Hoàng đội thu liễm khí tức. Chức trách của Hộ Hoàng đội chính là thủ hộ Chiến Hoàng. Loại trường hợp này đương nhiên phải đi theo. Hai bên trái phải đều là cường giả và đệ tử hạch tâm trong Phi Linh môn. Nhìn An Thế Hải, Lục Lâm Thiên hoàng toàn không khách khí với An Thế Hải, khuôn mặt âm trầm thậm chí còn mang theo vài phần hàn ý, nói:
- An Thế Hải, giao ra Điêu Linh Tuệ và An Thi Đình, nếu không ta sẽ khiến cho Thải Vân thương hội biến mất trên cõi đời.

- Lục chưởng môn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ tiểu nữ cùng với phu nhân ta có hiểu lầm với Phi Linh môn hay sao? Thải Vân thương hội ta gần đây giao hảo với Phi Linh môn, ta còn đang muốn đi tới Phi Linh môn chúc mừng Lục chưởng môn chiến thắng từ khu vực liệp tràng của Vạn Thế đối quyết a.

An Thế Hải tuy rằng cũng là cường giả Niết Bàn cảnh, thế nhưng nhìn thấy Lục Lâm Thiên trở mặt không chút khách khí cũng đã có chút sợ hãi. Nghe khẩu khí của Lục Lâm Thiên, trận thế đằng đằng sát khí của Phi LInh môn dường như cũng không phải vì Thải Vân thương hội lao tới, mà là vì Điêu Linh Tuệ và An Thi Đình, điều này cũng khiến cho hắn vô cùng kinh ngạc.
- Xảy ra chuyện gì sao? Ngươi còn mặt mũi hỏi vậy sao?

Lục Lâm Thiên âm trầm quát lớn.

- Gia chủ.

Hoàng chấp sự nhanh chóng chạy tới.

- Hoàng chấp sự, sao ngươi lại tới đây? Không phải ngươi ở trong Thị Hoang thế giới sao?

Nhìn thấy Hoàng chấp sự, An Thế Hải sững sờ, càng thêm kinh ngạc.

- Gia chủ, Nhị tiểu thư mất tích rồi, nói rất dài dòng, thế nhưng có lẽ có quan hệ với phu nhân và đại tiểu thư.

Hoàng chấp sự nói với An Thế Hải, mấy ngày nay hắn cũng không dám tìm An Thế Hải, hắn rất rõ ràng địa vị của An Thế Hải trong Thải Vân thương hội, tuy rằng có thể quản thương hội thế nhưng lại không thể quản gia đình, cho dù An Thế Hải có biết việc này sợ rằng sau khi An Thế Hải biết cũng sẽ đánh rắn động cỏ, rất có thể còn khiến cho Nhị tiểu thư càng thêm nguy hiểm.
- Cái gì?

An Thế Hải nghe vậy sắc mặt lập tức đại biến, việc này hắn hoàn toàn không biết rõ, hắn lập tức nhìn qua Lục Lâm Thiên nói:

- Lục chưởng môn, việc này ta hoàn toàn không biết rõ, ta sẽ lập tức đi hỏi thăm, có kết quả sẽ nhanh chóng thông báo cho Lục chưởng môn. Lục chưởng môn thấy thế nào?

Lục Lâm Thiên nghe vậy, khuôn mặt vẫn âm trầm, ánh mắt tràn ngập hàn ý, nói:

- Không cần, ta tự mình đi vào tìm, ngươi không liên quan lùi ra cho ta là được.

- Lục chưởng môn, chuyện này không thích hợp lắm a.

Ánh mắt An Thế Hải khẽ biến đổi, ý của Lục Lâm Thiên chính là tự mình nhúng tay vào chuyện của An gia hắn, tiến vào trong Thải Vân thương hội, đặc biệt còn mang theo mấy chục vạn đệ tử đằng đằng sát khí lao tới. Chuyện này khiến cho hắn không thể không đề phòng, đây có lẽ là Lục Lâm Thiên muốn mượn cơ hội làm gì đó cũng không nhất định.

Lục Lâm Thiên nhìn An Thế Hải, hàn ý tràn ra, thản nhiên nói:

- Đệ tử Phi Linh môn nghe lệnh, lật tung Thải Vân thương hội tìm ra An Thi Đình và Điêu Linh Tuệ, ai dám ngăn cản gϊếŧ không tha.

- Gϊếŧ.

Từng đạo âm thanh lạnh lẽo sát phạt lập tức vang vọng trong không trung, mấy chục vạn đệ tử Phi Linh môn lập tức có hành động.

Đệ tử Thải Vân thương hội mang theo sự hoảng sợ không ngừng xuất hiện, đối mặt với khí thế sát phạt của đệ tử Phi Linh môn như vậy sắc mặt cả đám trắng bệch. Tuy rằng thực lực của Thải Vân thương hội không yếu, cường giả cũng không ít, thế nhưng cho dù là ai cũng biết, hiện tại trong Phi Linh môn có Lục Lâm Thiên, có Thái A, Kim Viên, không phải là người mà Thải Vân thương hội có thể chống cự.

Ầm ầm.

Bạch Kinh Đường, Vấn Thân Mạch, Âm Quỷ, Phạm Thống cùng với những người khác phất tay, hư không run lên, mấy chục Phi Hổ chiến hạm xoay quanh hư không, đại bộ phận đều là Phi Hổ chiến hạm tam cấp, mà phía trước đều là Phi Hổ chiến hạm tứ cấp mà những năm này đám người Âm Quỷ, Thiên Xu, Thiên Tuyền, Vấn Thân Mạc luyện chế ra. Dưới Niết Bàn cảnh, sợ rằng khó ai có thể ngăn cản Phi Hổ chiến hạm oanh kích.

Nhìn mấy chục Phi Hổ chiến hạm, đệ tử Thải Vân thương hội tự nhiên run sợ, Hộ Hoàng đội sau lưng Lục Lâm Thiên, cảm nhận khí tức kinh khủng trên Phi Hổ chiến hạm kia cũng âm thầm rung động.

- Ai dám ngăn cản, gϊếŧ không tha.

Bạch Kinh Đường, Âm Quỷ, Vấn Thân Mạc, Viêm Hỏa nhảy ra khỏi Phi Hổ chiến hạm, phóng về phía Thải Vân thương hội.

Phi Hổ chiến hạm lơ lửng trên không trung, sắc mặt An Thế Hải đại biến, thế nhưng hắn cũng không dám ngăn cản, hắn có thể cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trên người Lục Lâm Thiên.

- Chư vị Phi Linh môn đại giá quang lâm, lão hủ An Song Dương đến chậm, mong chư vị thứ tội.

Một đạo âm thanh vang vọng, một lão giả mặc áo bào màu xám đáp xuống, bộ dáng chừng bảy mươi, ánh mắt sáng ngời, toàn thân có khí tức ẩm ướt lan tràn, tự dưng khiến cho không gian chung quanh biến hóa, rõ ràng đã tới Niết Bàn cảnh.

- An Song Dương, Niết Bàn cảnh cao giai.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên nhảy lên, An Song Dương chính là phụ thân của An Thế Hải, cảm nhận khí tức người này, không ngờ lại là Niết Bàn Cảnh cao giai, nhưng Lục Lâm Thiên cảm nhận khí tức trên thân người này, dường như cũng không quá ổn định, so với người có tu vi Niết Bàn Cảnh cao giai bình thường, khí tức có không ít khác biệt.

- Vị này nhất định là chưởng môn Lục Lâm Thiên của Phi Linh môn a, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, tuấn tú lịch sự. Lão hủ có lễ.

An Song Dương nhìn Lục Lâm Thiên, vẻ mặt có chút cung kính, ánh mắt âm thầm ngưng trọng.

- Còn định trốn tránh sao? Tự mình xuất hiện là tốt nhất, chẳng lẽ còn đợi ta mời ngươi đi ra hay sao?

Lục Lâm Thiên nhìn An Song Dương, căn bản không có để ý tới mà ánh mắt chăm chú nhìn về phía ngọn núi khổng lồ cao vυ"t trong mây.

- Thực lực của Lục chưởng môn quả nhiên danh bất hư truyền, lão hủ Bôn Thiên bái kiến Lục chưởng môn.

Trên ngọn núi, sau khi Lục Lâm Thiên nói xong, lập tức có ba đạo thân ảnh lướt tới, sau mấy cái lách mình, ba đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trước mắt mọi người. Dẫn đầu là một lão giả tuổi chừng sáu mươi, xấu xí, ánh mắt lại sáng ngời, thâm thúy. Bên cảnh là một phụ nhân vẻ mặt âm trầm, còn có một nữ tử mỹ mạo, người này chính là Đại tiểu thư Thải Vân thương hội An Thi Đình.

Ba người này xuất hiện, trong Thải Vân thương hội có không ít người lặng lẽ đi tới sau lưng ba người, còn có một ít người có chút do dự.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.