Chương trước
Chương sau
Máu tươi từ trong khóe miệng Hoài Linh Ngọc, đồng thời từ trong máu mũi không ngừng tràn ra, sau khi bước một bước về phía trước, thân thể hắn đột nhiên run lên, khó có thể thừa nhận thêm được nữa. Thân thể từ từ cúi xuống, máu tươi chảy ròng, khuôn mặt dần dần vặn vẹo dữ tợn, khải giáp óng ánh như ngọc quanh thân lúc này rạn nứt, khe nứt càng lúc càng lớn.

- Vì cái gì? Tại sao? Tại sao ba người bọn họ đều có thể đi vào mà ta lại không thể?

Hoài Linh Ngọc lớn tiếng quát, miệng lập tức phụt ra một ngụm máu tươi, khí tức trên người run le ne, không gian đột nhiên nổi lên chấn động, thân ảnh hắn lập tức biến mất trong hư không.

Sưu.

Trấn Thế tháp lại có chấn động, trong tầng mười hai có một thân ảnh bị đẩy ra bên ngoài, đám người bên ngoài lập tức yên tĩnh.
Khi nhìn rõ thân ảnh bị đẩy ra bên ngoài, khuôn mặt của Hoài Viễn Khôi lập tức giống như già thêm mười tuổi.

Sưu.

Trong tầng thứ mười hai của Trấn Thế tháp có một đạo thân ảnh bị đẩy ra, sau đó trong tầng thứ mười ba cũng có một đạo thân ảnh gầy gò bị đẩy ra. Thân ảnh gầy gò kia lúc này trong ánh mắt của đám người chung quanh lại có cảm giác giống như một ngọn núi lớn, nguy nga vô cùng.

- Hoài Linh Ngọc của Kỳ Phong thương hội đứng thứ tư.

- Người thứ ba kia hình như là...

- Người thứ ba là Thái A trong Vô Minh thế giới.

- Tiểu gia hỏa, ngươi thế nào rồi?

Thân thể mềm mại xinh đẹp của Tôn Oánh Oánh lập tức lóe lên, nhanh chóng đi tới bên người Thái A.

- Thái A, nhanh phục dụng đan dược, đan dược chữa thương bàn phẩm, hiệu quả không tệ.

Hướng Hầu Minh tự mình đi lên trên không trung, tay đưa một khỏa đan dược chữa thương Bàn phẩm giá trị liên thành vào trong miệng Thái A.
- Đa tạ Hướng lão.

Thái A cũng không có khách khí, sau khi dùng đan dược chữa thương, hắn lập tức vận chuyển Hỗn Độn Dương Linh quyết luyện hóa thôn phệ. Sau khi dùng toàn lực tiến vào trong tầng thứ mười ba, dưới cỗ áp lực cực kỳ lớn trong tầng thứ mười ba, Thái A khó có thể chống lại nữa cho nên nahnh chóng bị đẩy ra bên ngoài.

- Linh Ngọc, ngươi không sao chứ?

Trong Kỳ Phong thương hội có không ít thân ảnh vây quanh Hoài Linh Ngọc, Hoài Linh Ngọc lại lần nữa phun ra máu tươi, thân thể suy yếu, uể oải tới cực điểm.

Trong Trấn Thế tháp, tầng thứ mười ba vẫn là một mảnh hư không ba la, chỉ là trên hư không có tiếng sấm không ngừng vang vọng, bên trong còn có một cỗ áp lực mạnh hơn tầng thứ mười hai gấp mười lần.

Dưới áp lực khủng bố này, bàn chân Lục Lâm Thiên đạp mạnh hư không, thân thể vững vàng như bàn thạch đứng tại chỗ, cố gắng chống lại áp lực khủng bố này.
Phụt.

Tiết Mặc Kỳ dưới quang mang kỳ dị bao phủ đột nhiên phun ra máu tươi, dưới cỗ áp lực này dường như nàng đã khó có thể chống lại.

- Tiết cô nương, cố gắng chống lại không phải là một chuyện tốt đâu.

Quanh thân Lục Lâm Thiên được bao phủ bởi một cỗ khí tức man hoang cổ xưa, sắc mặt lúc này cũng trắng bệch. Áp lực trong này so với tầng thứ mười hai vừa rồi lần nữa cường hãn hơn nhiều.

Tiết Mặc Kỳ lúc này quả thực không muốn nói chuyện, thế nhưng nghe Lục Lâm Thiên nói vậy lập tức nhìn về phía hắn, nhìn qua đạo thân ảnh đang ngạo nghễ đứng đó, đôi mắt xinh đẹp khẽ chuyển động, khóe miệng có vết máu nhàn nhạt, nàng khẽ mở miệng nói:

- Dường như ngươi cũng cưỡng ép chống lại a, để xem ai trong chúng ta có thể chống đỡ được tới cuối cùng. Đến thời điểm này thắng thua đã không còn quan tọng, ta chỉ muốn biết rõ cực hạn của ta tới đâu. Có lẽ có thể làm cho ta chính thức bước vào Niết Bàn cảnh, nếu như ngươi không chống lại được thì cũng đừng nên cố gắng chống đỡ.

- Khiêu chiến cực hạn, vậy thì ta đứng cùng một chỗ với Tiết cô nương thử xem.

Lục Lâm Thiên nghe vậy khẽ nhíu mày, tự nhiên trên người có một cỗ khí thế bá đạo lan tràn ra. Bàn chân gian nan cất bước, trong hư không tràn ngập tiếng sấm Lục Lâm Thiên ngạo nghễ đứng thẳng.

Nhìn về phía Lục Lâm Thiên, ánh mắt xinh đẹp của Tiết Mặc Kỳ lúc này tràn ngập vẻ rung động.

Ầm ầm.

Cả không trung ầm ầm vang vọng tiếng sấm, vào lúc này có hai đạo điện mang nhỏ bằng cánh tay đánh về phía Tiết Mặc Kỳ và Lục Lâm Thiên.

Phá.

Một đạo lưu quang màu tím từ trong tay Lục Lâm Thiên lướt đi, ầm ầm va chạm với đạo điện mang từ trên không trung đánh xuosng.

Ầm ầm./

Lập tức thanh âm bạo liệt, trầm thấp giống như sấm sét giữa trời quang vang vọng trên không trung. Điện mang cuồng bạo lan tràn ra chung quanh. Một cỗ điện mang cực lớn tán loạn, lập tức tràn vào trên Thanh Linh Khải Giáp của Lục Lâm Thiên, điện mang lan tràn ra bốn phía dường như muốn phá hủy tất cả trong cơ thể.

Mà thân thể Lục Lâm Thiên đã sớm bị Tử Kim Huyền Lôi rèn qua, cho nên ảnh hưởng của điện mang cuồng bạo bị giảm xuống mức thấp nhất, tăng thêm có lực phòng ngự cường hãn, thân thể hắn chỉ trầm xuống, sau đó lùi lại mấy bước, cũng có thể chống lại được.

Chỉ là so sánh với Lục Lâm Thiên, Tiết Mặc Kỳ còn chật vật hơn nhiều. Một đạo quang trụ bằng năng lượng va chạm với điện mang trên không trung đánh xuống, dưới công kích khủng bố như vậy, điện mang bắn tứ tung, không gian run rẩy kịch liệt. Dư âm kình khí còn lại trực tiếp xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt. Điện mang ngập trời trực tiếp đánh vào trên quang mang chói mắt chung quanh thân thể Tiết Mặc Kỳ.

Xoẹt.

Dưới điện mang, quang mang trên người Tiết Mặc Kỳ bị nghiền nát, trong đôi môi vốn đã bị máu tươi nhuộm đỏ lần nữa có máu tươi phun ra, thân thể xinh đẹp bắt đầu lảo đảo lui lại.

Ầm ầm.

Giữa không trung, lại có một đạo điện mang to bằng cánh tay trẻ con đánh xuống, trong nháy mắt xuyên thủng không gian đánh vào đỉnh đầu Tiết Mặc Kỳ.

- Cẩn thận.

Lục Lâm Thiên khẽ quát một tiếng, không chút do dự, nguyên lực phô thiên cái địa trong cơ thể tuôn ra, thân thể trong chớp mắt cấp tốc đi tới trước mặt Tiết Mặc Kỳ cách đó không xa, một đạo quang mang màu tím lần nữa được đánh ra.

Phanh.

Hai đạo công kích va chạm, điện mang khủng bố lan tràn ra chung quanh, dễ dàng đánh nát không gian chung quanh, trong lúc nhất thời, một mảnh hư không đen kịt hiện ra.

Phụt.

Trong sát na này trong miệng Lục Lâm Thiên cũng có máu tươi phun ra, gợn sóng trong không gian chung quanh run run, thân thể không nằm trong sự khống chế của mình mà bị đẩy ra bên ngoài.

Cùng lúc này, không gian quanh thân Tiết Mặc Kỳ đột nhiên chấn động, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lục Lâm Thiên tràn ngập sự chấn động. Thân ảnh xinh đẹp cùng lúc với Lục Lâm Thiên, đều đồng thời bị đẩy ra bên ngoài.

Sưu Sưu.

Trong tầng thứ mười ba của Trấn Thế tháp có hai đạo thân ảnh dưới ánh mắt kinh ngạc và ngoài ý muốn của mọi người đồng thời bị đẩy ra.

Hai đạo thân ảnh này chỉ trong chốc lát được vô số người chung quanh cùng với vô số người trong sơn mạch xa xa nhìn lên. Lúc này, hai người này chính là đại biểu cho tồn tại đỉnh phong trong đám người trẻ tuổi cửa Vô Sắc trung thiên thế giới.

- Lục đại ca.

- Mặc Kỳ.

Không ít thân ảnh lập tức nhảy lên trên không trung, nhanh chóng đáp xuống bên cạnh hai người vừa mới bị đẩy ra.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.