Chương trước
Chương sau
- Chưởng môn sẽ trở về sao, nếu chưởng môn có thể trở về, dùng thực lực của chưởng môn đối kháng Huyết Phách lúc trước, muốn đối phó những người này chẳng khác gì gϊếŧ con sâu cái kiến.

Thất Thải Yêu Ưng ngẩng đầu, nói với mọi người.

- Chưởng môn...

Trong mắt mọi người đều mang theo vẻ chờ mong, nếu chưởng môn có thể trở về, nguy cơ tự giải.

- Hắn trở về, tám năm, cho dù không có chuyện gì, hôm nay sẽ vằ vặn trở về.

Mạc Kình Thiên đứng chắp tay, khẽ thở dài, bỗng nhiên sắc mặt biến hóa, nói:

- Bọn chúng bắt đầu động thủ, muốn cường công phá trận.

- Đến đây đi, đến một gϊếŧ một, dù chết cũng phải làm cho chúng trả cái giá bằng máu.

Sắc mặt Đường Ngũ rét lạnh, sát ý trong mắt bắn ra ngoài.

Ầm ầm.

Bên ngoài cứ điểm, Bắc Đấu Môn, Đông Tinh Xã, Nam Thiên Môn các thế lực nhỏ liên minh, lúc này sát khí bốc lên cuồn cuộn, bóng người che khuất bầu trời, sát khí trùng thiên bao phủ tất cả.
Sưu sưu...

Giữa không trung, hơn mười đạo thân ảnh nhảy ra, sắc mặt âm trầm, ánh mắt đầy sát ý, gương mặt cười lạnh, sát khí cuồn cuộn che khuất không gian, cho cả sơn mạch Huyết Đô cũng sinh ra gió nổi mây phun.

Trong đó có không ít người quen, Tham Lang, Chu Thiệu Khôn, Chúc Hỏa... Đều ở trong đó.

- Bày trận!

Mạc Kình Thiên phất ống tay áo lên, cả hạp cốc lập tức run lên, màn sáng cực lớn bao phủ không gian, che khuất bầu trời, bao quanh hạp cốc vào trong đó, cẩn thận che đậy đại trận phái dưới.

- Chu Thiên Hộ Tinh Trận, không nghĩ tới Thất Sát Môn nho nhỏ còn có nhân tài như thế, chỉ tiếc có người đã nói cho chúng ta biết cách phá trận rồi.

Bên ngoài màn sáng có mười mấy đạo thân ảnh bộc phát khí tức kinh người, sát ý bộc phát theo tiếng quát thật to, từng cột sang chói mắt bộc phát hàn quang ngập trời.
Giữa không trung khí ngút trời tỏa ra, hơn mười người đã sớm ăn ý, bọn họ đứng ở các phương vị, từng cột sáng phóng lên trời, hơn trăm vạn người hoan hô, tiếng rống đinh tai nhức óc vang len, mười mấy đạo thân ảnh đều bắt đầu phá trận.

Ầm ầm.

Cột sáng đáp xuống, mỗi một cột sáng đều có thể phá vỡ không gian, phá hủy tất cả thành tro tàn, màn sáng rơi xuống đã làm đại trận rạn nứt.

- Hơn mười Đại Đạo Cảnh nửa hỗn độn và ngụy hỗn độn công kích, bốn Đại Đạo Cảnh cao giai đỉnh phong nửa hỗn độn ngụy hỗn độn, đại trận ta bố trí cũng sẽ bị thiên địa uy áp trấn áp, không cách nào chống lại.

Sắc mặt Mạc Kình Thiên tái nhợt, hắn lảo đảo lui ra phía sau.

Lúc này hào quang giữa không trung rạn nứt, một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang vọng trong không gian, hào quang từ các cột sáng này bắn ra chung quanh.
Khí kình khủng bố quét ngang qua hạp cốc, không gian đã bị nghiền nát, lập tức vỡ ra các hướng, màn sáng tan vỡ lộ ra hư không đen kịt, khí tức ngập trời bộc phát ra các hướng, ngay sau đó ánh mắt mọi người nhìn thẳng vào hạp cốc.

Trên hạp cốc, chiến hạm Thất Sát Môn và ba mươi vạn người đối mặt hai trăm vạn kẻ địch, chênh lệch quá to lớn, trên hạp cốc có mấy chục vạn đệ tử Thất Sát Môn và Tây Vương Phủ cầm linh khí, khí tức hội tụ lại sinh ra khí thế kinh người, đều là những người dũng cảm, đến thời điểm này, tất cả mọi người chỉ có liều chết chiến một trận, đã không còn đường lui nữa.

- Phụ thân, chúng ta thật không giúp đỡ sao, nhìn Thất Sát Môn bị vây công thật sao?

Trên không trung, Ôn Tuấn Hùng hỏi Ôn Thiên Cương.

- Tuấn Hùng, chúng ta bây giờ hỗ trợ có làm được cái gì, Thất Sát Môn cũng chết, chúng ta không tham dự đã là bo bo giữ mình, trước kia có Tây Phương Cầu Bại là nhân tài, ngươi kết giao với hắn, ta cũng âm thầm hỗ trợ Thất Sát Môn một chút, nhưng bây giờ Tây Phương Cầu Bại chết chắc, không có khả năng còn sống, Huyết Phách và Huyết Thiên Đế lúc đó thật sự đồng quy vu tận với nhau, Thất Sát Môn đã đến cuối cùng.

Ôn Thiên Cương nói với Ôn Tuấn Hùng.

- Phụ thân, thế nhưng mà...

Ôn Tuấn Hùng còn muốn nói điều gì, cũng là bị Ôn Thiên Cương đánh gãy lời nói, nói:

- Tuấn Hùng, người làm đại sự không nên cứng nhắc, không phóng khoáng vừa vặn rất tốt, ta nhận được tin tức, ta cũng có thể trở về trong tộc, đến lúc đó ngươi sẽ theo ta trở về, ở trong tộc có tài nguyên và điều khiện cho ngươi, với thiên phú của ngươi, ở trong Thị Hoang Thế Giới đều có thể liên tiếp đột phá, trở về trong tộc, so với những thanh niên tuấn tài khác cũng không chênh lệch quá nhiều.

Giữa không trung, Thất Sát Môn và Tây Vương Phủ đứng trên không trung, đám người Ma Linh Yêu Nữ, Âm Minh Dạ Xoa đứng trước nhất, hai mắt đầy hận ý ngút trời, cũng không thấy Âm Quỷ và Phong Đô Tam Hồn, bọn họ thực lực không kém, nhưng mà những năm này vẫn âm thầm thủ hộ, tác dụng thậm chí còn trên đám người Địa Long trên chiến trường rất nhiều.

- Mộc Vương, đầu hàng đi, hôm nay chúng ta chỉ tiêu diệt Thất Sát Môn, nếu ngươi đầu hàng, còn có cơ hội.

Trước hạp cốc, ánh mắt Tham Lang nhìn chằm chằm vào Mộc Vương, khóe miệng cươi trào phúng.

- Tham Lang, Mộc Vương ta là loại người nào, nếu hôm nay không đuổi tận gϊếŧ tuyệt các ngươi, ta cam đoan cũng phải lột da các ngươi ra, hừ!

Mộc Vương hừ lạnh một tiếng, mộc thuộc tính áo nghĩa khí lập tức khởi động, thân là hậu nhân của Huyết Thiên Đế, huyết mạch trong Thị Hoang Thế Giới, ở trong Thị Hoang Thế Giới hắn không phải thừa nhận uy áp gì.

- Mộc Vương, gian ngoan mất linh không phải chuyện tốt, ngươi căn bản không phải đối thủ.

Chúc Hỏa lạnh nhạt nói.

- Dư nghiệt Thị Hoang Thế Giới mà thôi, hậu nhân Huyết Thiên Đế nên chết từ sớm.

Ánh mắt Âm Hỏa nhìn thẳng vào Mộc Vương, sát ý không chút che dấu.

- Hừ, ít nhất bằng ngươi còn không thể gϊếŧ ta, ngươi còn chưa đủ tư cách, muốn gϊếŧ bổn vương, có bản lĩnh các ngươi phái cường giả Tuyên Cổ Cảnh đến Thị Hoang Thế Giới này đi, dựa vào thế lực sau lưng của các ngươi, còn không có cường giả Tuyên Cổ Cảnh đâu, Niết Bàn cảnh ở trong Thị Hoang Thế Giới cũng bị áp chế xuống Đại Đạo Cảnh, các ngươi có tư cách gì gϊếŧ ta, buồn cười!

Mộc Vương trào phúng.

- Hừ, lúc này ngươi chắp cánh cũng khó thoát, chết chắc.

Âm Hỏa âm trầm, sát ý lộ ra, hắn nhìn người bên cạnh:

- Dương Mộc, ngươi và ta cùng đối phó Mộc Vương, Thôn Linh, ngươi đối phó nữ độc công kia, còn lại giao cho Liệt Thổ cùng Tham Lang, gϊếŧ không tha!

- Sát!

Một đám cường giả quát lên, khí thế mênh mông bắn ra ngoài, sát ý quét qua tất cả, sát khí của cường giả cấp bậc này, người thực lực thấp đứng không vững.

- Đều cẩn thận một ít, thật sự không ngăn cản nổi, dựa theo kế hoạch.

Mạc Kình Thiên nhìn lên không trung, thần sắc ngưng trọng khó che dấu, đối phương có quá nhiều cường giả, Thất Sát Môn và Tây Vương Phủ có cường giả nhưng đều bị áp chế, nếu trong trung thiên thế giới, hắn cũng không thúc thủ vô sách như vậy, đáng tiếc Thị Hoang Thế Giới mấy năm gần đây cải biến cực lớn, tuy nhiên vẫn chỉ là tiểu thế giới mà thôi.

- Sau lưng đám vương bát đản này là những thế lực có dah khí không nhỏ, vậy mà lấy nhiều khi ít.

Phạm Thống oán hận không thôi, nhưng cũng không có cách nào.

- Nhớ kỹ, bất kỳ địa phương nào cũng so nắm tay ai lớn hơn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.