Chương trước
Chương sau
Lục Lâm Thiên nhìn lên một đại hán gầy gò trong Đông Tinh Xã, nhìn người quen cũ Điêu Thiện Hàn, trầm giọng nói:

- Hỏa Hổ, ngươi cho rằng trốn tránh thì ta không tìm ra ngươi sao, lăn ra đây!

- Chẳng lẽ Tây Phương Cầu Bại còn muốn đối phó Đông Tinh Xã hay sao?

- Không đúng, chẳng lẽ Hỏa Hổ đến Đông Tinh Xã hay sao.

Mọi người thấp giọng nghị luận, trong đội hình Đông Tinh Xã, ánh mắt mọi người chấn động.

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi muốn thế nào?

Không gian yên tĩnh một hồi, một giọng nói trầm đυ.c vang lên từ phía sau đội hình Đông Tinh Xã truyền ra, ngay sau đó một thân ảnh xuất hiện bên cạnh Điêu Thiện Hàn và Điêu Thiện Anh, trên người mang theo khí tức nóng bỏng.

- Đây là linh hồn phân thân của Hỏa Hổ, chẳng lẽ Hỏa Hổ chỉ còn thừa lại linh hồn phân thân hay sao?
- Chẳng lẽ lại là Tây Phương Cầu Bại làm?

.........

- Chịu đi ra rồi sao?

Lục Lâm Thiên nhìn linh hồn phân thân của Hỏa Hổ, ánh mắt chấn động, nói:

- Rất đơn giản, ngươi trả giá còn chưa đủ nhiều, vẫn còn phải tiếp tục trả giá!

- Ngươi dám.

Hỏa Hổ quát một tiếng, đôi mắt hư ảo nhìn thẳng vào Lục Lâm Thiên, trong đó còn xen lẫn sợ hãi, những gì diễn ra vừa rồi hắn thấy rõ, hắn biết rõ Tây Phương Cầu Bại trước mặt thật sự có thực lực và vốn liến gϊếŧ hắn, Tây Phương Cầu Bại trước mặt đã không giống lúc trước.

- Ngươi xem ta có dám hay không, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta sẽ không dám sao?

Lục Lâm Thiên cười lạnh, chân đạp hư không, chậm rãi đi lên.

- Tây Phương Cầu Bại, lá gan của ngươi càng ngày càng lớn, chẳng lẽ cho rằng có thể diệt mấy thương hội là có thể đối nghịch với Đông Tinh Xã chúng ta hay sao?
Điêu Thiện Hàn đi ra, ánh mắt âm trầm đến cực điểm, toàn thân sinh ra khí tức băng hàn.

- Ta muốn đối phó là Hỏa Hổ, không quan hệ tới Đông Tinh Xã, Hỏa Hổ nửa đường liên thủ với Tụ Phẩm Lâu Linh Đốn cướp gϊếŧ ta, chẳng lẽ là ý của Đông Tinh Xã sao?

Lục Lâm Thiên dừng bước, ánh mắt nhìn thẳng vào Điêu Thiện Hàn, Điêu Thiện Hàn có thể chống lại thiên địa áp chế, hiện tại xem ra, cũng hẳn là ngụy hỗn độn.

Sưu sưu!

Nhìn chưởng môn đối chọi gay gắt với Đông Tinh Xã, Âm Minh Dạ Xoa, Kim Viên, Thất Sát, Thất Kiếm, Địa Long, Âm Quỷ, Phong Đô Tam Hồn, Tam Thú lập tức xuất hiện sau lưng Lục Lâm Thiên, sát khí lăng lệ bạo phát, hư không chấn động kịch liệt.

Ầm ầm!

Vấn Thân Mạc chân đạp Phi Hổ chiến hạm, mười chiếc Phi Hổ chiến hạm cấp ba đang vận sức chờ phát động, trước tiên nhắm vào Đông Tinh Xã.
Đông Tinh Xã lúc này tới hơn ba mươi người, nhìn khí thế của Thất Sát Môn, lập tức dàn trận khí tức bắt đầu khởi động, song phương đối chọi gay gắt, đại chiến có khả năng xảy ra.

Ánh mắt tất cả thế lực lớn nhìn chằm chằm vào hai bên.

- Chuyện của Hỏa Hổ, Đông Tinh Xã cũng không biết rõ tình hình, tự nhiên không quan hệ tới Đông Tinh Xã.

Trong Đông Tinh Xã có một đại hán mặc trường bào màu đỏ đi ra, nói với Lục Lâm Thiên.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên chấn động, người này cũng là người quen, ấn tượng lúc trước không tệ lắm, chính là Kiếm Đoạn Hồn trưởng lão của Đông Tinh Xã hắn gặp vài lần, nhưng sau này hắn dùng thân phận Tây Phương Cầu Bại cho nên không gặp lại.

Nhìn thấy Kiếm Đoạn Hồn, Lục Lâm Thiên nói:

- Đã như vầy, hiện tại ta tiêu diệt Hỏa Hổ, tự nhiên không có quan hệ tới Đông Tinh Xã, có chỗ đắc tội, thỉnh thông cảm.

Vừa dứt lời, Lục Lâm Thiên định gϊếŧ Hỏa Hổ.

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi dám.

Điêu Thiện Hàn quát Lục Lâm Thiên, lập tức quay đầu nhìn đại hán gầy sau lưng.

- Xã trưởng, Tây Phương Cầu Bại không đặt Đông Tinh Xã chúng ta vào trong mắt, chẳng lẽ Đông Tinh Xã thật sợ Thất Sát Môn hay sao?

Đại hán gầy này chính là xã trưởng Đông Tinh Xã Chu Thiệu Khôn, ánh mắt đảo qua ngươi Lục Lâm Thiên, cuối cùng lại nhìn Điêu Thiện Hàn, nói:

- Thiện Hàn, ta biết rõ Hỏa Hổ là em rể ngươi, nhưng đây chỉ là ân oán cá nhân, ta nghĩ Đông Tinh Xã không thích hợp nhúng tay vào.

Ánh mắt Điêu Thiện Hàn đại biến, trong mơ hồ có hàn quang lóe lên, nói:

- Xã trưởng...

- Không cần nhiều lời, ân oán cá nhân, Đông Tinh Xã ta không thích hợp nhúng tay, nếu lúc trước Liệt Hỏa Môn gia nhập Đông Tinh Xã, có lẽ không xảy ra chuyện này, hiện tại cứ cho bọn họ tự giải quyết đi.

Điêu Thiện Hàn lời còn chưa dứt, lập tức bị Chu Thiệu Khôn nói trước.

- Hỏa Hổ, không ai có thể cứu ngươi, vì hành vi của mình, ngươi nên bổ sung cái giá lớn.

Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua người Chu Thiệu Khôn cùng Điêu Thiện Hàn, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Hỏa Hổ.

- Cửu ca, ngươi không thể mặc kệ ta.

Hỏa Hổ đã sợ hãi rồi, hắn lập tức khẩn cầu Điêu Thiện Hàn cách đó không xa.

- Chạy mau.

Ánh mắt Điêu Thiện Hàn âm trầm, hắn lập tức truyền âm cho Hỏa Hổ, ánh mắt ý bảo linh hồn phân thân Hỏa Hổ trốn đi.

Hỏa Hổ nghe vậy, sắc mặt dữ tợn, linh hồn của hắn lướt đi như thiểm điện, nhưng chưa trốn đi bao xa, bỗng nhiêu ngoài ý muốn trực tiếp tiến vào trong mi tâm Điêu Thiện Anh khi nàng chưa kịp phản ứng.

- Điêu Thiện Hàn, ngươi lại mặc kệ ta vào lúc này, đừng quên ta vẫn bán mạng cho ngươi, ta căn bản trốn không thoát, ngươi bảo ta chết, ta cũng không cho ngươi sống khá giả, cùng lắm cá chết rách lưới.

Tiếng nói oán hận của Hỏa Hổ vang lên.

- Hỏa Hổ, ngươi muốn làm gì, ngươi muốn đoạt xá ta.

Điêu Thiện Anh lúc này khôi phục bình tĩnh, ánh mắt đại biến, thân thể mềm mại run rẩy, ánh mắt kinh hoàng và sợ hãi.

- Tiện tỳ câm miệng lại, đều là vì tiện tỳ ngươi nên ta mới có thể đi đến một bước này, đừng cho rằng tiện tỳ ngươi làm gì mà ta không biết, tiện tỳ khốn nạn, Hỏa Hổ ta hủy trong tay ngươi, ta cũng không cho ngươi sống khá giả.

Hỏa Hổ gào thét, giống như đang giao phong dữ dội trong không gian linh hồn của Điêu Thiện Anh.

- Hỏa Hổ, ngươi dừng tay, nếu không ta tuyệt đối không buông tha ngươi.

Điêu Thiện Hàn hét lớn, nhưng thời điểm này hắn không thể giúp được gì.

Khi Điêu Thiện Hàn quát lớn, thân thể Điêu Thiện Anh đã dần dần bình tĩnh, khí tức lập tức uể oải, ánh mắt nhắm chặt, trong nháy mắt ngắn ngủi, hai mắt mở ra, ánh mắt mang theo oán hận, toàn thân sinh ra khí tức nóng bỏng, rất rõ ràng, đã bị Hỏa Hổ đoạt xá thành công.

- Hỏa Hổ lại đoạt xá một nữ nhân.

Nhìn thấy cảnh tượng này, nội tâm rất nhiều người cảm thán, ai cũng không ngờ rằng Hỏa Hổ vào thời khắc cuối cùng lại đoạt xá Điêu Thiện Anh.

- Điêu Thiện Hàn, ngươi đã không buông tha cho ta, ta bán mạng cho ngươi, đến thời điểm này lại bảo ta trốn, xem ta là đồ ngốc sao? Dù sao ta đã mất tất cả, cùng lắm cá chết rách lưới với ngươi là được.

Lúc này nhìn Điêu Thiện Hàn, Hỏa Hổ đoạt xá Điêu Thiện Anh oán độc nhìn chằm chằm vào Lục Lâm Thiên, lời nói bất nam bất nữ, chói tai đến cực điểm:

- Tây Phương Cầu Bại, là ngươi hủy tất cả mọi thứ của ta, ta liều với ngươi, cho dù thành quỷ ta cũng phải kéo ngươi làm đệm lưng.

Tiếng quát vang lên, Hỏa Hổ và Điêu Thiện Anh kết xuất thủ ấn, khí thế tăng lên, thân thể của hắn bành trướng, chung quanh người hắn xuất hiện vết nứt không gian.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.