Chương trước
Chương sau
Thực lực ba người này ở trong Thị Hoang thế giới cũng không bị áp chế, nhưng Lục Lâm Thiên có thể rõ ràng cảm giác được tuy ba người có thực lực đại đạo cảnh trung giai, nhưng khí tức có chút khác với Linh Đốn.

Khí tức của Linh Đốn rõ ràng là người của Hỗn Độn thế giới, mà ba người kia tuy cũng có một chút nhưng yếu nhược không ít, lại có chỗ tương tự như Điêu Thiện Hàn.

Linh Đốn trầm giọng nói:

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi có chắp cánh cũng khó thoát khỏi, giao ra áo nghĩa linh khí, ta lưu ngươi được toàn thây!

- Linh Đốn, ngươi muốn chiếm lấy áo nghĩa linh khí hay sao, trước tiên gϊếŧ người này rồi nói sau, đừng cho hắn tiếp tục chạy thoát, mà người hữu duyên mới lấy được áo nghĩa linh khí!

Ba người còn lại ánh mắt tham lam nhìn Long Hồn kiếm giáp, càng lúc càng có vẻ điên cuồng.
- Vậy trước tiên gϊếŧ hắn!

Linh Đốn trầm xuống, trong mắt hiện tia khinh thường, đột nhiên giậm mạnh một cước, cả ngọn núi khổng lồ run lên, vô số cát vàng bạo vỡ ngã nhào, thân ảnh lao thẳng về hướng Lục Lâm Thiên, cách không vỗ xuống một chưởng.

- Không bại lộ thân phận, giao thủ bị trói chân trói tay, thực lực đại tổn, nếu bại lộ thân phận, sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ, an bài trước kia hóa thành hư ảo!

Ánh mắt Lục Lâm Thiên ngưng trọng, thân ảnh cấp tốc biến mất.

Oanh!

Một chưởng giáng xuống đánh vỡ cả một ngọn núi.

- Trốn không thoát!

Ánh mắt Lưu Duẫn lộ vẻ cười lạnh, một đạo chưởng ấn đột nhiên oanh ra, quyền ấn lại hình thành, tiếng phanh phanh vang vọng khắp bầu trời.

Oanh!

Một quyền oanh kích, không gian tạc vỡ, thân ảnh Lục Lâm Thiên hóa thành lưu quang lao ra.
- Chờ ngươi thật lâu, chỉ một thông thiên cảnh nho nhỏ, thiên phú bất phàm, còn có áo nghĩa linh khí, có thể chết trong tay bốn chúng ta xem như là phần số của ngươi!

Thổ Phong hóa thành cầu vồng phóng về phía Lục Lâm Thiên.

Oanh!

Nháy mắt hắn đã xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, một đạo quyền ấn trực tiếp đánh vỡ không gian trước mặt, hung hăng giáng vào ngực Lục Lâm Thiên.

Không gian lung lay sụp đổ, tu vi đại đạo cảnh trung giai ra tay, đủ làm không gian tiểu thế giới hỗn loạn, đây cũng là nguyên nhân thiên địa áp chế các sinh linh thế giới khác đi vào.

- Nhất định phải nghĩ biện pháp bứt ra, không thể tiếp tục như vậy, chỉ có thể liều mạng!

Lục Lâm Thiên không lùi mà tiến tới, mạnh mẽ đối kháng.

Oanh!

Đất rung núi chuyển, một quyền hung hăng đánh lên Long Hồn kiếm giáp, không gian xung quanh nổ tung, vài ngọn núi bên dưới bị thổi quét phá hủy.
Cả thiên địa rung động, đại đạo cảnh giao thủ, khiến động tĩnh không nhỏ, giơ tay nhấc chân là có thể phá vỡ cả không gian.

Phốc!

Lục Lâm Thiên phun máu tươi, dù hắn có Bất Diệt Huyền Thể cùng Bất Tử Thần Thể, còn có Long Hồn kiếm giáp trong người, nhưng cũng khó thể đối kháng lực công kích cường hãn như thế.

- Tới mà không trả thật phi lễ!

Lục Lâm Thiên phun máu, ánh mắt tàn nhẫn bắn ra, đồ án long đầu trước ngực run lên, một đạo linh hồn lưu quang cuồn cuộn cấp tốc lao ra xuyên thủng thân thể Thổ Phong.

- Ngao!

Long ngâm vang triệt trời cao, một đạo linh hồn lưu quang nháy mắt xuyên thủng thân thể cứng đờ của Thổ Phong, hóa thành một đầu hư ảnh cự long khổng lồ cuồn cuộn giữa không trung.

Hưu!

Thân hình Lục Lâm Thiên nháy mắt bị đánh bay, nhưng lại dựa thế run lên song chưởng, hai thanh đoản kiếm phá không nhanh như thiểm điện xuyên thủng l*иg ngực Thổ Phong.

Răng rắc!

Đoản kiếm xuyên thủng l*иg ngực, thân hình Thổ Phong lập tức trào ra huyết vụ, lập tức nứt nẻ vỡ vụn, trong tích tắc chỉ có một đạo linh hồn phân thân kịp thời chạy ra.

Oanh!

Thân thể Lục Lâm Thiên nện xuống mặt đất, oanh ra một hố sâu cực lớn, vô số cát vàng bay tung, miệng phun đầy máu tươi.

Hô lạp lạp…

Ngay lúc này vô số khe nứt lan tràn khắp mặt đất, vô số lốc xoáy xuất hiện, thật nhiều cát vàng bị cắn nuốt đi vào, hiện tượng cát băng kiểu này trong sa mạc vẫn thường nhìn thấy.

- Có sát khí!

Đột nhiên đại hồn anh cảm nhận được sát khí tràn ra từ trong một lốc xoáy, sát khí kia có cảm giác như đã từng quen biết.

Giữa không trung, ba người Linh Đốn nhìn thấy Lục Lâm Thiên tiêu diệt thân thể của Thổ Phong, ánh mắt ngây dại, trong mắt hiện tia sợ hãi, bọn hắn hiểu rõ thực lực của Thổ Phong, mà Tây Phương Cầu Bại tiêu diệt thân thể hắn dễ dàng như vậy, lực rung động là có thể nghĩ.

Hưu!

Hai thanh đoản kiếm cùng một đạo linh hồn hào quang quay về trong thân thể bị trọng thương của Lục Lâm Thiên.

- A…

Giữa không trung, linh hồn phân thân của Thổ Phong phát ra tiếng kêu gào thê lương, lại còn kêu rên thảm thiết, tựa hồ vẫn không tin mình bị Tây Phương Cầu Bại hủy diệt thân thể, tu vi của hắn đã tới đại đạo cảnh trung giai, cho dù ở trong Kỳ Phong thương hành địa vị cũng cao thượng, hắn làm sao lại nghĩ tới ở trong tiểu thiên thế giới mà hắn luôn khinh thường này, không ngờ đã bị một thông thiên cảnh cao giai hủy diệt bản thể.

Ánh mắt Thổ Phong oán độc nhìn chằm chằm Lục Lâm Thiên, khuôn mặt hư ảo vặn vẹo, âm lệ nói:

- Tây Phương Cầu Bại, ngươi dám diệt bản thể của ta, ta phải cho ngươi sống không bằng chết mới giải được mối hận trong lòng ta!

- Tây Phương Cầu Bại đã bị thương nặng, nhân cơ hội đánh chết!

Ba người Linh Đốn sau thoáng rung động ngắn ngủi, cũng không quản bản thể Thổ Phong bị tiêu diệt, trong lòng thậm chí có chút khoái trá, bản thể Thổ Phong bị hủy, như vậy áo nghĩa linh khí hay là di tích Hắc Thủy ngục giam chẳng khác gì giảm bớt được một đối thủ.

- Khó thể đối kháng, vậy tiếp tục đánh cuộc một lần!

Thân ảnh Lục Lâm Thiên nhanh như chớp nhảy vào bên trong lốc xoáy cát chảy đang tràn ngập sát khí.

- Đã phát hiện di tích Hắc Thủy ngục giam!

Ngay lúc ba người Linh Đốn lao về hướng Lục Lâm Thiên, nguyên lực tràn ra, đột nhiên trong tay ba người đều xuất hiện một ngọc giản, ngọc giản nứt nẻ, lập tức làm sắc mặt ba người đại biến, thân ảnh khựng lại giữa không trung.

- Phía dưới là cát chảy, nếu vào thật khó tìm được người, đi trước Hắc Thủy ngục giam, sau đó đối phó Tây Phương Cầu Bại, hòa thượng chạy trốn nhưng miếu không thể chạy!

Trong lòng Linh Đốn thoáng cân nhắc, lập tức buông tha việc đuổi gϊếŧ Lục Lâm Thiên, nhanh chóng rời đi.

Hai người Lưu Duẫn cùng Tô Phong tựa hồ cũng có ý nghĩ như Linh Đốn, nhìn thấy hắn rời khỏi, ánh mắt nóng cháy nhìn thoáng qua lốc xoáy, sau đó lập tức xoay người rời đi.

- Hủy bản thể của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi!

Chỉ còn Thổ Phong nghiến răng nghiến lợi không chết không ngừng, linh hồn phân thân truy theo vào trong lốc xoáy cát chảy.



Oanh long long!

Bên trong sa mạc mở mang đất rung núi chuyển, vô số đồi núi sa mạc run rẩy, cát vàng gào thét.

Bên trong một khu vực, giờ phút này đông đảo thân ảnh xuất hiện, ít nhất là mấy ngàn người tề tụ, từng ánh mắt đều nhìn chăm chú vào không gian đất rung núi chuyển trước mắt.

- Chính là chỗ này, sao lại có động tĩnh lớn như vậy, nhìn dáng vẻ hẳn là di tích của Hắc Thủy ngục giam!

Hơn hai mươi thân ảnh nhìn thấy động tĩnh kinh người phía trước, chính là nhóm người Mạc Kình Thiên, Ma Linh yêu nữ, Âm Minh dạ xoa bọn họ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.